Gã quay lại Seoul sớm hơn dự kiến, vốn là định ở lại Daegu đợi tin đồn lắng xuống rồi tính tiếp nhưng không ở lại được nữa.
<
_Nghe anh nói này, anh 30 tuổi rồi không phải còn nhỏ nữa, anh muốn được yêu, 4 tháng ở Seoul không có em thật sự anh rất nhớ, Gyu......để anh bước vào thế giới của em nhé?_Không, chú chỉ là muốn chịu trách nhiệm với con, thời gian chúng ta ở bên nhau quá ngắn để có thể nói yêu là yêu, Yeonjun....chú nên đi tìm người nào đó có thể đi cùng chú đến hết quảng đời sau này thì hơn
_Beomgyu, anh biết ở quá khứ em đã chịu tổn thương, xin em, xin em mở lòng với anh một lần thôi, rồi chúng ta sẽ là tương lai của nhau
_Yeonjun........em và anh là hai đường thẳng rồi vô tình va chạm vào nhau, chúng ta không hợp đâu
"Em và anh" Choi Beomgyu xưng hô như thế thì chắc chắn là đang nói chuyện nghiêm túc.
_Gyu, anh không nghĩ em lại nhát gan đến thế, em sợ tổn thương đến mức không dám mở lòng luôn sao?
_ừ, em nhát gan em trẻ con, yêu em sẽ rất mệt, anh về Seoul đi, từ nay không gặp nhau nữa
Gã giận em mặc lại quần áo bỏ ra ngoài, tiếng cánh cửa phòng đóng lại gã ngồi thụp xuống sàn ôm đầu khóc lóc, từng tiếng nấc bất lực nghe nghẹn đến xét lòng, gã không hiểu sao em lại không cho bản thân gã một cơ hội, gã nào biết em bên trong phòng còn khóc nhiều hơn gã.
Đáng lẽ ra lúc đó em không nên đồng ý lên giường với người này.
Choi Beomgyu rất sợ, sợ làm tổn thương gã, sợ ảnh hưởng đến sự nghiệp của gã, bởi chuyện em và gã hẹn hò mới chỉ là tin đồn họ đã đáng sợ như thế nếu thành sự thật không biết còn đến mức nào, sợ mối quan hệ này sẽ bị gia đình gã ngăn cấm, sợ cả hai sẽ là mối tình không trọn vẹn.
Có những đoạn tình cảm không phải chỉ cần cả hai yêu nhau thì sẽ có một cái kết đẹp, chi bằng ngăn chặn hết đau thương có lẽ sẽ tốt hơn.
Rồi mai sau có duyên hãy gặp lại, vào năm ta sáu mươi hết khờ dại.....
>
_Yeonjun, em thật sự không biết anh và thằng bé kia đang gặp vấn đề gì nhưng mà anh không thể ủ rũ như thế mãi, không phải cứ nhất quyết phải là em ấy thì anh mới hạnh phúc
Gã cười khổ đặt cuốn tài liệu xuống bàn cầm lên ly rượu một hơi uống sạch, sau hôm trở về từ Daegu gã trở thành một con sâu nghiện rượu.
_Soobin, em không hiểu được đâu
_phải em không hiểu, nhưng em chắc chắn em ấy không muốn nhìn thấy anh thế này
Choi Yeonjun im lặng đưa mắt nhìn về nơi vô định, gã nhớ em quá, nhớ đến mức gã cảm giác như mình có thể phát điên bất cứ lúc nào.

BẠN ĐANG ĐỌC
Yeongyu | chú và em
FanfictionChoi Yeonjun và Choi Beomgyu gặp nhau khi gã 30 và em 18