13. Nỗi buồn không tên

327 32 8
                                    

Dew hùng hổ tiến gần đến bàn bọn họ đang ngồi trước bao ánh mắt vẫn còn đang ngơ ngác của những vị khách trong quán. Như thể sắp có môt trận đánh nhau ngay tại đây vậy.

- "Nani..." - bàn tay to lớn của anh bóp mạnh lên vai người con trai vẫn chưa thoát khỏi sự kinh ngạc khiến cậu bất giác nhăn mặt lại vì đau.

- "Sao anh tới đươc đây?" - Nani ghé sát vào tai Dew, cố gắng nói nhỏ để tránh cho Ohm đang ngồi đối diện nghe đươc.

- "Nani, ai đây?" - dường như bỏ qua lời của câu nói, anh đưa ánh mắt không thể nào mà sắc bén hơn nhìn người con trai đang ngồi trước mặt.

- "À..à, chào anh, tôi tên Ohm Pawat, bạn đại học cũ của Nani. Còn anh đây chắc là..." - Ohm vôi vàng giải thích khi thấy ánh mắt không mấy thiện cảm của Dew dành cho mình.

- "Tôi là Dew, chồng của Nani" - tông giọng của Dew có phần hạ xuống nhưng lại chẳng kém phần đề phòng đối phương. Bạn học cũ nhưng không biết có phải tình cũ hay không nên tốt nhất vẫn nên là lên tiếng đánh giấu chủ quyền trước đã.

Nani ngồi bên cạnh chỉ biết quay mặt đi chỗ khác mà khẽ thở dài, trong lòng thầm chửi cái tên kia sao lúc nào cũng ra cái vẻ mặt như cậu đang đi ngoại tình không bằng. Thầm trách tại sao lúc đó ba cậu lúc đó lại nhìn trúng Dew mà lập lên cái tờ giấy hôn ước chết tiệt làm gì không biết nữa chứ?

Liếc sang người ngồi cạnh, Nani mới giật mình nhận ra rằng Dew cũng đang nhìn mình với ánh mắt như muốn tra hỏi tội nhân đã làm một chuyện tày đình nào đó. Cứ để hai người ngồi liếc xéo nhau mà bỏ quên Ohm đang hoang mang ngồi đó.

"Mình có nên đứng dậy mà đi về không nhỉ?" - Ohm bắt đầu khóc thét trong lòng.

Đột nhiên, có tiếng chuông điện thoai reo lên phá tan bầu không khí hiện tại khiến cả ba đều nhìn về một hướng - chiếc điện thoại của Ohm đang rung lên khiến anh giật mình vội bắt máy, có vẻ đầu dây bên kia là một người phụ nữ. Họ đang nói gì đó khiến khuôn mặt Ohm có chút cau lại nhưng lại nhanh chóng giãn ra, gật đầu đồng ý.

Nhanh chóng cúp chiếc điện thoại, Ohm nhìn lên hai người từ nãy đến giờ vẫn chưa lên tiếng gì mà cất tiếng với giọng điệu có chút gấp gáp.

- "Xin lỗi, đột nhiên mình có chuyện quan trọng cần phải giải quyết gấp nên phải đi trước. Để có thời gian mình mời câu-hai người đi ăn một bữa coi như bù cho hôm nay nha" - nói rồi, Ohm nhanh chóng cầm đồ của mình mà chạy ra ngoài phía cửa quán cà phê, vội tới nỗi mà anh suýt đụng phải người đi đường khi mới ra khỏi đó.

Cậu ta vẫn vậy, bất cẩn quá đi.

Nani quay sang, cầm chiếc ly cà phê còn đang dang dở của mình mà lắc lắc trong tay mà trong lòng nghĩ ngợi.

- "Chúng ta về được chưa?" - mãi nghĩ khiến cậu suýt chút quên mất hình bóng của một người vẫn đang tồn tại ở đây mà còn ngồi ngay cạnh nữa chứ.

- "Về đâu?" - Nani quay sang nhìn Dew hỏi.

- "Về nhà"

Cậu nói vừa mới dứt, Nani đã cười mỉa nhìn Dew.

[ DewNani ] Trọng sinh để khiến anh yêu emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ