"Em sẽ ăn cơm tối cùng tôi chứ?" La Vân Hi hỏi cô.
Nội tâm Bạch Lộc gật đầu điên cuồng, cô rất muốn. Ăn tối cùng anh là một cơ hội tốt để gia tăng tình cảm. Bạch Lộc tận lực khắc chế cảm xúc kích động của mình, mỉm cười dịu dàng trả lời: "Dĩ nhiên là được rồi."
"Thầy La, anh muốn ăn món gì? Ăn đồ Nhật hay mấy món Hồ Nam? Nói ra thì có nhiều món để chọn nhưng mấy quán ăn gần khu tôi ở không có quán nào đặc biệt xuất sắc cả." Nói đoạn cô lấy điện thoại ra, tìm kiếm nhà hàng một hồi mới nói tiếp, "Có một nhà hàng Nhật được đánh giá rất nhiều sao."
Sau đó cô nhìn kỹ địa điểm nhà hàng nhịn không được nhíu mày: "Nơi này xa quá, nếu giờ bắt đầu đi cũng sẽ mất tận một giờ liền. Tôi biết một nhà hàng lẩu rất ngon lại còn gần tuy nhiên bọn họ không có phòng riêng."
Từ nãy đến giờ La Vân Hi yên lặng nghe cô nói, thấy cô rối rắm mới gợi ý: "Nếu không thì chúng ta về nhà em nấu bữa tối, em thấy có tiện không?"
Bạch Lộc không nghĩ anh sẽ nói như vậy, sửng sốt một chút, "Không có bất tiện gì đâu thầy La." Nói xong cô liền có chút chột dạ bổ sung, "Chỉ là tôi không biết nấu ăn."
"Không sao, tôi sẽ nấu." Đôi môi anh hơi cong lên khẽ cười một tiếng, "Em chỉ cần đợi rồi thưởng thức là được."
Bạch Lộc trong lòng tràn đầy thẹn thùng gật đầu.
Căn hộ cô thuê ở tầng thứ hai mươi, ngay sau khi vào cửa Bạch Lộc liền thay đôi dép lê màu trắng rồi lại lúi húi lấy từ trong tủ giày ra một đôi dép nam đưa cho anh, "Thầy La, đôi dép này chưa từng có ai đi đâu nên anh cứ yên tâm đi nhé."
Nhìn hai đôi dép lê một đen một trắng, kiều dáng giống nhau. Nhìn qua rất giống dép đôi khiến tâm tình La Vân Hi vui vẻ không cách nào lí giải nổi.
Anh thay dép đi vào, nhìn quanh một vòng căn hộ của cô. Phòng khách không quá lớn nhưng được trang trí tinh tế, mang lại không gian tươi mát. Cách bố trí nội thất của cô khiến anh cảm thấy sự ấm áp giống như cảm giác từ trước đến nay cô mang đến cho anh.
"Thầy La, anh uống chút nước đi." Bạch Lộc tay cầm hai ly nước ấm, một ly đưa đến trước mặt anh.
La Vân Hi nhận lấy ly nước nhấp môi uống một ngụm rồi mới đặt cốc lên bàn trà, nhìn cô nói: "Tôi đi nấu cơ, em cứ ngồi đây nghỉ ngơi đi." Nói đoạn anh sực nhớ ra chuyện gì đó, "Phòng bếp nhà em có nguyên liệu không?"
"Đương nhiên là có." Bạch Lộc gật gật đầu, cô chỉ tay ra hướng phòng bếp nói tiếp: "Nguyên liệu nấu ăn tôi đều cất trong tủ ngăn nắp."
Bởi vì cô không giỏi nấu nướng nên đã cô đều mời một dì giúp việc, cứ vào cuối tuần dì ấy sẽ mua đủ nguyên liệu cất gọn gàng rồi đúng giờ sẽ tới nấu cơm cho cô.
"Vậy thì tốt rồi, em cứ ngồi đây đợi đi. Tôi nấu xong sẽ gọi em." Tác phong anh nhanh nhẹn, dứt lời liền sắn tay áo đi vào phòng bếp.
Mà Bạch Lộc ngồi trên sofa chưa đầy một phút, buồn chán một lần nữa xỏ chân vào dép lê đi tới phòng bếp. Cô dựa người vào khung cửa nhìn trộm anh thái cà chua, dưới ánh đèn vàng gương mặt anh tuấn của anh càng thêm đẹp mắt.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Vân Lộc - YunLu] | Bạn Gái Nhỏ Ngày Nào Cũng Lên HotSearch (CV)
Fanfiction"NỘI DUNG THUỘC VỀ TRÍ TƯỞNG TƯỢNG CỦA TÁC GIẢ, ĐỀ NGHỊ KHÔNG LIÊN TƯỞNG ĐẾN NGOÀI ĐỜI THỰC, vui lòng cân nhắc trước khi xem và bình luận, ai thích thì XEM không thích thì mời nhẹ nhàng LƯỚT QUA. . . Xin cảm ơn!" Giới thiệu: ♡ [Vân Lộc - YunLu] | Bạ...