Lời xin lỗi chân thành

3.4K 162 16
                                    

Giấc ngủ của Lisa không được hoàn thiện bởi vì bị cơn đau nhức hành hạ, cái lưng đáng thương như sắp rã rời, cảm giác ê ẩm không khác gì lần ở nhà sàn mà lần này ghế sofa hẹp còn khó chịu hơn

Cô uể oải thay đồ, xong xuôi liền nhanh như bay ra ngoài tìm nàng

- La tổng chào buổi sáng

Từ lúc bọn họ nhận được đặc ân của tổng tài ai cũng muốn chăm chăm lấy lòng cô thật nhiều, nhân vật tầm cỡ như vậy đâu phải lúc nào cũng có cơ hội gặp gỡ

- À ừ chào

Nhưng Lisa nào có quan tâm, bóng dáng người cô cần tìm vẫn không thấy. Dù có là thần tiên đứng trước mặt, cô cũng không để vào trong mắt

Mà lúc này Chaeyoung vừa vặn xuất hiện, bên cạnh còn có Wips đi cùng

- Chị ăn sáng chưa?

- Tôi không có thời gian

Lisa nhíu mày, tỏ vẻ không hài lòng

- Ơ sao lại thế, không ăn làm sao được

Nơi này thức ăn khan hiếm bệnh viện chỉ cung cấp buổi trưa, chỗ bán cũng xa nàng không muốn làm phiền mọi người phải cất công đi mua nên không ăn cho tiện

Cô thấy nàng người đã gầy vậy mà còn bỏ bữa sáng thì sức đâu mà chịu cho nỗi. Nghe nói lát nữa còn đi đến thôn đến làng gì đó mà

- Chị ăn gì để em nhờ người đi mua

- Tôi không ăn, em đói thì ăn đi

Cô quay sang Wips trợn mắt lên hùng hồ

- Bệnh viện không có căn tin?

- Ô không

- Điên với các người thật

Cô cằn nhằn xong rồi mới bảo vệ sĩ của mình đi mua 100 phần ăn sáng rồi phát cho từng người một

Nhưng phải mua riêng một phần đặc biệt cho Chaeyoung nhà cô

- Đừng có kiếm chuyện nữa

- Em không có kiếm chuyện, em là lo cho chị

Lisa bực mình trả lời, nếu như cô không đến đây chắc chắn nàng sẽ nhịn ăn sáng cả tuần

May mắn bọn họ nói tiếng Hàn Wips cũng không hiểu nếu không nàng thật muốn tìm chỗ trốn đi

Dưới sự thúc ép và nhiệt tình của Lisa cuối cùng nàng cũng ăn uống đầy đủ, sau đó bọn họ thay quần áo y tế đi tới địa điểm tiêm thuốc

Thời tiết nắng gắt gao lúc xuống xe Lisa phải nhăn mày

- Quá khắc nghiệt rồi

Đất đai khô cằn không có nổi một cọng cỏ dại những dân làng nơi đây có làn da đen đúa bóng loáng, người nào người nấy từ già trẻ lớn bẻ mặt mày đều khắc khổ vô cùng

Cô thấy chạnh lòng nghĩ lại mình được ăn sung mặt sướng từ nhỏ có kẻ hầu người hạ, còn những người ở đây họ chỉ mong mỗi ngày có miếng nước sạch để uống nhưng cũng không thể có

Để kiếm được miếng ăn thứ họ cần nhất là sức khoẻ, vì ăn uống thiếu vệ sinh nên thường hay bị những bệnh về đường ruột
Những chuyến thiện nguyện như thế này đối với họ là điều quý giá vô cùng

Doctor Park! I Love You ( Lichaeng )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ