Cây kim trắng bạc rút khỏi da, Lương Ngộ Hành nhanh tay ấn lại chỗ kim đâm giúp Phương Miên, một bàn tay cách miếng bông nhẹ nhàng ấn.
Phương Miên sợ vật sắc nhọn, cũng không thích bệnh viện, lúc này hai má còn hơi trắng bệch, cơ thể chậm rãi từ cứng ngắc chuyển sang mềm nhũn ra.
"Có đau không em?" Lương Ngộ Hành nhỏ giọng hỏi cậu.
Phương Miên lắc đầu, hai má lõm lại do kề ở bả vai người đàn ông, nói, "Sao lại đến bệnh viện?"
"Cái gì gọi là lại? Lâu lắm rồi chưa đến đây." Lương Ngộ Hành buồn cười, nhìn Phương Miên mặt không biểu cảm, lại cảm thấy không đành lòng, dỗ, "Em không thích sau này chúng ta sẽ không đến đây."
Máu được đem đi xét nghiệm, các mục kiểm tra khác cũng đã làm xong, Lâu Dịch mặc blouse trắng bảo họ chờ.
Không bao lâu sau, các loại báo cáo được đưa đến tay Lâu Dịch.
Lâu Dịch lặng yên nhìn Lương Ngộ Hành một cái, Lương Ngộ Hành buông bàn tay đang ấn bông cầm máu cho Phương Miên, máu không còn chảy nữa. Hắn vỗ vỗ lưng Phương Miên, dịu giọng nói, "Lời bác sĩ Lâu nói em không thể nghe, em đi xuống trước đưa Bố Bố đi chơi đi." (Bản edit chỉ được đăng tải trên W.a.t.t.p.a.d yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Mỗi lần kiểm tra đều như vậy, lấy được kết quả bình thường Lương Ngộ Hành sẽ không cho Phương Miên đọc, hắn nghe Lâu Dịch nói rồi nói đơn giản cho cậu nghe. Hơn nữa Phương Miên cũng không quá để ý, đa số là nghe tai này sang tai kia.
Phương Miên tự đi xuống trước chơi với chó.
Cho dù có ánh mặt trời chiếu vào, văn phòng vẫn có cảm giác lạnh lẽo. Lúc Lâu Dịch xem báo cáo xét nghiệm, Lương Ngộ Hành đứng ở bên cửa sổ nhìn chằm chằm dưới tầng, lát sau có một bóng người quen thuộc chui vào trong xe.
Hắn xoay người, Lâu Dịch cầm bản xét nghiệm máu, nói, "Hormone vẫn ổn, nhưng lần này hormone nữ rõ ràng cao hơn lần trước."
"Chỗ này," Lâu Dịch mặt không đổi sắc chỉ vào một điểm trong tờ giấy đen trắng trên bàn, Lương Ngộ Hành nhìn sang, biết đó là ảnh tử cung của Phương Miên, vẫn rất nhỏ, nhưng hắn nghe được Lâu Dịch nói, "Lúc trước chỗ này chưa phát triển tốt, hiện tại tốt hơn."
Lương Ngộ Hành đã hiểu nhưng vẫn hỏi lại, "Có ý gì?"
Lâu Dịch lôi một cái túi nhỏ trong ngăn kéo ra, bên trong có mấy viên thuốc, "Như ý ông nghĩ, lúc trước tôi nói với ông rồi, thuốc này lấy từ nước ngoài về, chủ yếu dùng cho người hiếm muộn, không phải ông muốn làm cho Phương Miên mang thai sao?"
Lương Ngộ Hành sửng sốt, bỗng hỏi: "Dùng trên người Phương Miên có sao không?"
"Đương nhiên không, ông không cần dùng." Lâu Dịch chẳng hiểu sao nhìn thoáng qua Lương Ngộ Hành, "Lần này kiểm tra chứng minh Phương Miên có thể sử dụng loại thuốc này, trong phạm vi bình thường."
Một lúc lâu Lương Ngộ Hành vẫn không nói gì, chỉ nhìn xuống dưới tầng.
Lâu Dịch đoán được suy nghĩ trong lòng hắn, "Cho dù là thuốc hỗ trợ mang thai thông thường trên thị trường cũng có hại cho cơ thể, thuốc này trước mắt rất ít người sử dụng, chỉ có mấy trường hợp ở nước ngoài, tạm thời chưa phát hiện ra vấn đề gì."
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐAM MỸ | EDIT] Khách ngủ đông - Hán Chi Kỳ
RomanceHÃY ĐỌC TRUYỆN TRÊN WATTPAD CHÍNH CHỦ VÌ BẢN BETA CHỈ ĐƯỢC CẬP NHẬT TRÊN WATTPAD Tác giả: Hán Chi Kỳ Editor: Nghiên Tịnh Giai Nguồn QT: Tự QT Giới thiệu: Phương Miên là một đóa hoa xinh đẹp trên giường Lương Ngộ Hành. Phương Miên được nuôi ở bên ngư...