Sau khi nói chuyện điện thoại xong, tôi từ ban công đi vào trong nhà, tắm rửa, thay quần áo, đánh răng và sau đó dọn dẹp sạch sẽ, cuối cùng tôi cũng cảm thấy phấn chấn hơn một chút. Sau đó tôi đi xuống lầu, mua một ít bánh bao thịt và hai sữa đậu nành mang về đặt lên bàn ăn, tôi đứng ở trước cửa phòng ngủ và gõ vang cách cửa như thể tôi đang đối mặt với đại địch."Thùy Trang, chị dậy chưa? Ra ngoài rửa mặt và ăn sáng."
Thời gian lúc tôi gọi chị ấy là 8:15 sáng, cũng không phải là sớm. Tôi nghĩ, có lẽ mẹ chị ấy đang trên đường đến. Phòng ngủ sau một lúc lâu không có đáp lại, tôi gõ cửa hai lần nữa, biết chị ấy sẽ không trả lời tôi, tay liền vặn then cửa, đẩy cửa và bước vào.
Ngay khi bước vào, tôi nhìn thấy chị ấy ngồi ở mép giường, trên giường có vết nhăn, chứng tỏ rằng đêm qua chị ấy đã cố gắng ngủ. Chị ấy đang mặc bộ đồ ngủ tôi chuẩn bị cho cô ấy, ngồi trên mép giường đưa lưng về phía tôi, mái tóc dài rũ xuống và tôi không thể thấy biểu cảm của chị ấy. Tôi bước vào và chầm rãi bước đến trước mặt chị ấy. Chị ấy cúi đầu xuống, đôi mắt ẩn dưới mái tóc, chỉ có thể nhìn thấy nửa khuôn mặt biểu cảm đờ đẩn của chị ấy.
Tôi ngồi xổm xuống ngước lên nhìn chị ấy. Mắt chị ấy lập loè nhìn tôi, sau đó lại nhanh chóng rời đi, nhìn xuống mặt đất. Tôi bình tĩnh nói:
"Đứng lên, sẽ ổn thôi. Em sẽ lấy quần áo cho chị. Trước tiên chị mặc quần áo của em đi."
Dứt lời, tôi mở tủ quần áo và tìm một chiếc áo sơ mi, một chiếc quần dài , một chiếc áo khoác dày, xếp ngay ngắn đặt ở đầu giường, thuận tay lấy điện thoại di động của chị ấy ra , đặt nó lên đống quần áo. Sau đó, tôi đi ra ngoài và nói:
"Thay quần áo đi, em ở bên ngoài chờ chị."
Khoảng mười lăm phút sau , chị ấy đã thay quần áo bước ra tới, trầm mặt như một xác chết biết đi. Tôi dẫn chị ấy vào phòng tắm để rửa mặt. Bàn chải đánh răng, cốc, khăn mặt , tất cả đều mới chưa sử dụng qua lần nào. Cốc chứa đầy nước ấm, kem đánh răng đã được vắt ra vô cùng hoàn hảo, chỉ cần đợi chị ấy sử dụng. Chị ấy đứng trước bồn rửa mặt, ngây ngốc nhìn chằm chằm vào một hồi lâu, sau đó chị ấy mới bắt đầu chậm chạp đánh răng , động tác rửa mặt chậm rãi. Tôi dựa vào bức tường phòng tắm trong im lặng, chờ chị ấy.
Lúc này, động tác của chị ấy dường như nhanh hơn một chút, mười phút sau, tôi đưa chị ấy ra ngồi vào cạnh bàn ăn. Tôi đoán chị ấy có thể không ăn được thịt, vì vậy tôi đặt hai cái bánh bao vào bát chị ấy, rồi đem sữa đậu nành nóng làm nguội xuống một chút.
Chị ngồi ở bên bàn ăn, cái miệng nhỏ đang ăn, bộ dáng ăn như thể đang gặm phải cục bùn đất , khiến người không thể nhìn ra được chị ấy đối với đồ ăn rốt cuộc có vị giác không. Tôi duy trì giữ khoảng cách với chị ấy, lặng lẽ mà ăn xong bữa sáng và theo dõi nhất cử nhất động của chị ấy.
Bữa sáng mới vừa kết thúc, chuông cửa liền rất đúng lúc vang lên. Tôi đi đến mở cửa và thấy một phụ nữ lớn tuổi đang đứng ở trước cửa. Lưng dì ấy hơi khom, nếp nhăn đầy trên mặt, mái tóc bạc trắng lốm đốm, như thể bảy mươi tuổi, nhưng mơ hồ có thể thấy được đường nét ái mỹ của người phụ nữ trung niên năm đó. Tôi biết rằng dì ấy năm nay bất quá chỉ mới 58 tuổi, nhưng thoạt nhìn già hơn hai mươi tuổi. Dì ấy đứng ở cửa lúng túng xoa xoa đôi tay. Khi nhìn thấy tôi, dì ấy chất phác đến nỗi cũng quên nói câu xin chào. Vẫn là tôi mở miệng trước, để giảm bớt sự ngượng ngùng:
BẠN ĐANG ĐỌC
[ndln x ntt] phá kén-cover
FanfictionTác Phẩm : Phá Kén Tác giả: Thư Tự Thanh Editor: Faust Số chương: 19 chương + 1 phiên ngoại Thể loại: Bách hợp, Hiện đại, Ngược luyến tình thâm, Đô thị tình duyên, nhân duyên gặp gỡ. Nhân vật chính: Thùy Trang, Lan Ngọc Chỉ là fanfic, không liên qua...