[Lan Cửu] Nguyễn Lan Chúc VS Nguyễn Lan Chúc mini (2)

680 114 8
                                    

Tác giả: Một Chiếc Sandwich Trầm Tính

Nhân vật: Nguyễn Lan Chúc × Lăng Cửu Thời

Nguồn: Lofter

Giới thiệu: Lăng Cửu Thời vào cửa gặp được Nguyễn Lan Chúc phiên bản mini, khiến anh Nguyễn ghen lồng ghen lộn.

—————

02. "Em với nó anh thích ai hơn?"

Nguyễn Lan Chúc ném con búp bê trong tay vào cậu bé đang ôm Lăng Cửu Thời.

"Anh Lăng Lăng, cuối cùng cũng tìm được anh rồi." Trình Thiên Lý chống đầu gối thở hồng hộc.

"Áaa——" Trình Thiên Lý nhìn mặt cậu bé, rồi lại quay sang nhìn mặt Nguyễn Lan Chúc, "Anh Nguyễn, sao anh không nói cho em biết anh còn có một đứa con trai?"

Nguyễn Lan Chúc trừng mắt nhìn Trình Thiên Lý không nói nên lời.

Lợi dụng lúc Lăng Cửu Thời đang ngơ ngác, Nguyễn Lan Chúc xông đến đá văng cậu bé ra, kéo Lăng Cửu Thời dậy, "Chạy mau."

"AAA——" Cậu nhóc tức giận gào lên, tranh vẽ trên tường bắt đầu chuyển động đầy khủng bố.

"Đừng quay đầu lại, tiếp tục chạy đi!" Nguyễn Lan Chúc kéo Lăng Cửu Thời, theo sát phía sau là Trình Thiên Lý.

Ba người chạy không biết bao lâu, mãi đến khi không còn nghe thấy tiếng gào rống phía sau nữa, mới dừng lại vuốt ngực thở hổn hển.

"Đợi ra ngoài, em nhất định phải luyện chạy thật tốt, nếu không lúc chạy trốn lại không thoát được mất." Trình Thiên Lý ngồi phịch xuống đất.

"Anh Nguyễn, cái thứ vừa rồi ấy, là anh thật à?" Trình Thiên Lý cứ nghĩ đến khuôn mặt giống Nguyễn Lan Chúc như đúc kia là lại cảm thấy sợ hãi.

"Chẳng lẽ môn thần lần này là anh Nguyễn hồi nhỏ à?"

"Chắc hẳn là môn thần rồi, nhưng vừa nãy anh có nói chuyện với thằng bé, cũng khá thân thiện đó." Lăng Cửu Thời nhìn Nguyễn Lan Chúc.

"Dù sao cũng là môn thần, anh vẫn nên cảnh giác một chút." Nguyễn Lan Chúc nhớ lại lúc đó Lăng Cửu Thời suýt nữa bị kéo vào phòng, trong lòng vô cùng tức giận.

"Nó sẽ lại đến tìm chúng ta thôi," Nguyễn Lan Chúc cầm con búp bê bên cạnh lên ngắm nghía, "Đặc biệt là anh, Lăng Lăng."

Màn đêm buông xuống, Nguyễn Lan Chúc nằng nặc đòi ngủ cùng giường với Lăng Cửu Thời, lí do đưa ra là để phòng ngừa sự việc vừa rồi lại phát sinh lần nữa.

"Ngủ thì ngủ đi, nhưng em đừng sờ anh nữa có được không?" Lăng Cửu Thời bắt lấy bàn tay đang sờ mó lung tung phía sau.

"Được rồi được rồi, đi ngủ nào." Nguyễn Lan Chúc vòng tay ôm Lăng Cửu Thời vào lòng, nháy mắt đã ngủ say.

Trình Thiên Lý: Giường lạnh quá, nhớ anh trai quá.

Trong bóng tối chợt vang lên những tiếng "lạch cạch lạch cạch", tựa như tiếng một con rối gỗ đang vặn vẹo thân mình.

Lăng Cửu Thời cảm giác có một bàn tay đang vuốt ve tay mình, nhưng anh đã buồn ngủ đến mức không mở nổi mắt, chỉ có thể mở miệng nói: "Lan Chúc, đừng nghịch nữa."

[Lan Cửu | Quang Tiệp] Mỗi ngày một ficNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ