Chương 2: Có ai cầu xin như em không (H)

223 7 0
                                    

EDITOR: TIỂU MUỘI

Anh xác thật có thể làm như vậy.

Lý Thư Thư cực kỳ sợ hãi.

Tuần sau cô còn có một cuộc thi hát.

Cô nhổ dương vật ra, bàn tay tinh tế trắng nõn cầm lấy dương vật của anh trên dưới vuốt ve.

Tay loát đến tê dại, cũng không dám dừng lại.

Nhưng cô lại dám nhổ ra.

Lăng Tiêu nhìn cô hai giây, cô khẩn trương mà dồn dập năn nỉ: "Lăng tiên sinh, thao em."

Những lời này cũng là Lăng Tiêu dạy cô nói.

Lúc đầu cô còn rất mạnh miệng, chết cũng không chịu mở miệng.

Anh đè nặng miệng cô thao lộng, cắm đến cổ họng cô sưng to, cô cũng không chịu nói.

Hiện tại nói ra lại rất quen thuộc.

Là sợ anh thao sưng cái miệng nhỏ của cô đi.

Nhưng cô hiếm khi thông minh như vậy, Lăng Tiêu liền gật gật đầu: "Đứng lên đi."

Cô tự mình cởi quần lót ra, bò đến trên sô pha, hai chân non mịn quỳ gối ở sườn eo anh, đỡ dương vật của anh rồi ngồi xuống.

Thật ra cô rất kháng cự tư thế này, cô thích đi vào từ phía sau.

Không cần tách hai chân ra.

Mặc dù đã liếm qua, muốn ăn toàn bộ nó vào vẫn có chút khó khăn.

Cô chịu đựng đau đớn, ngồi xuống.

Cô rất khô.

Cũng rất chặt.

Xem ra thân thể của cô, một chút cũng không chào đón anh.

Cũng không muốn anh.

Không giống anh, nửa tháng không gặp, vừa nhìn thấy cô liền cứng.

Cô liếm láp hai cái, cũng đã hưng phấn mà phun nước.

Lăng Tiêu ấn eo cô, ấn cô ngồi xuống.

Cô đau đến ở trong lòng anh hút khí: "Lăng tiên sinh, chậm một chút, cầu xin anh ······"

Cô cũng có thể cầu xin anh khi làm tình, nhưng Lăng Tiêu thích cô năn nỉ hơn, hỏi cô: "Có ai cầu xin như em không?"

Cô lập tức nói: "Lăng tiên sinh, tuần sau em có cuộc thi ca hát, ngài có thời gian tới không?"

Đây là trong quá trình cô ở chung với Lăng Tiêu, cô nhận ra được.

Lăng Tiêu thích cô cầu xin, vì một vài việc nhỏ lông gà vỏ tỏi.

Giống như cuộc thi ca hát này, hơn phân nửa anh sẽ không rảnh tới đó, nhưng cô cầu anh như vậy, sẽ có cảm giác ỷ lại vào anh chờ đợi anh.

Tâm tình của anh tốt, đối với cô cũng sẽ ôn nhu hơn rất nhiều.

"Ừ," anh thuận miệng lên tiếng, "Em muốn hát bài gì?"

Cô không biết sao anh lại có hứng thú với chuyện này, nhân cơ hội nói chuyện với anh, hoà hoãn lại cơn đau: "《Yellow》."

[ H VĂN] Cường Thủ Hào ĐoạtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ