Dụ Ngôn mạnh bạo lật cho Đới Manh nằm xuống giường, nàng cũng không rõ vì sao mình lại có sức mạnh mạnh mẽ đến thế, trong đầu nàng hiện tại chỉ có một suy nghĩ đó chính là cần được giải toả dục vọng ngay bây giờ.
Bởi vì nàng đã uống quá nhiều rượu nên hiện tại đầu óc nàng không còn tỉnh táo nữa, tâm trí của nàng đã bị dục vọng xâm chiếm lấy, nàng không nhận ra người mà nàng đang đè trên chiếc giường của nàng là ai, nàng chỉ biết rằng nếu đêm nay không có cô ấy thì nàng thật sự sẽ sống không nổi.
Dụ Ngôn cúi xuống hôn lên đôi môi đang mắng chửi trong bất lực của Đới Manh.
Giây phút đôi môi ngọt ngào đầy mềm mại của Dụ Ngôn chạm vào môi của Đới Manh, trong phút chốc cả cơ thể của Đới Manh nhũn ra một cách khó hiểu, cô giống như đã uống vào rất nhiều, rất nhiều rượu, vậy nên một chút cô cũng không có đủ sức lực để đẩy nàng ấy ra.
Đới Manh thuận theo sự dẫn dắt đầy mê người của Dụ Ngôn, hai người hôn nhau đến mức khó phân biệt được tình hình, môi lưỡi hai người liên tục quấn lấy nhau phát ra những âm thanh nhạy cảm động lòng người. Đới Manh không có ý định sẽ cản nàng ấy lại nữa, mùi hương đầy gợi cảm của nàng ấy đang lan toả bên đầu mũi của cô, hương vị ngọt ngào của nàng ấy đang lan toả bên trong miệng cô bằng đầu lưỡi đầy mềm mại của nàng ấy, cơ thể ấm áp cân đối tuyệt trần của nàng ấy đang ngồi trên người cô, đầy bá đạo mà ép cô nằm xuống giường ngấu nghiến hôn cô.
Quá mê người.
Hai người hôn nhau một lúc, Dụ Ngôn lại không kìm được bản thân mình, nàng chủ động cởi chiếc váy màu hồng nhạt đang bó sát lấy cơ thể của nàng ra. Đới Manh ở trong bóng tối vẫn có thể nhìn thấy cơ thể quyến rũ với những đường cong vô cùng mê người của nàng ấy, làn da của nàng ấy trắng đến phát sáng, hai bầu ngực của nàng ấy no tròn vẫn đang vì tác động của nàng ấy mà nhảy múa không ngừng.
Đới Manh bất động mà nhìn thân thể của người mình yêu, đôi mắt cô dán chặt vào những hành động ngốc nghếch của nàng ấy, thời điểm này một chút cô cũng không cảm thấy nàng ấy có chỗ nào ngốc, tất cả đều trở nên mê người, mê người đến nỗi Đới Manh không muốn ngăn cản nàng ấy nữa rồi.
Căn phòng dần trở nên nóng bỏng hơn bao giờ hết, Dụ Ngôn kiều mị mà liếm môi, nàng khẽ cựa quậy hông để cọ xát nơi nhạy cảm kia của mình lên người Đới Manh. Đới Manh cảm nhận được sự ướt át của Dụ Ngôn thông qua lớp áo mỏng, cô khẽ xuýt xoa một tiếng.
Cho đến khi tay của Dụ Ngôn chạm vào cúc áo sơ mi thứ hai của Đới Manh thì lúc này Đới Manh mới chợt bừng tỉnh thoát khỏi mộng mị dục vọng mà Dụ Ngôn đã khơi mào nơi cô.
Không được.
Đới Manh dứt khoát đẩy Dụ Ngôn ngã xuống giường, sau đó cô ngồi dậy, lập tức muốn rời đi.
Dụ Ngôn bị Đới Manh đẩy ngã, đầu óc nàng choáng váng quay cuồng, nàng khẽ nói: "Ưm... Không cần phải mạnh bạo như thế..."
Nàng nói rồi xoay đầu tìm kiếm Đới Manh, nàng nhìn thấy chị ấy đang đứng ở kế bên rũ mắt nhìn nàng, đầu não nàng lập tức thúc giục nàng suy nghĩ.
![](https://img.wattpad.com/cover/367968383-288-k438758.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hoàn] [Đới Ngôn] Vòng Lặp Của Hi Vọng
FanficCouple: Đới Manh x Dụ Ngôn Thể loại: tình cảm, lãng mạn, học đường, trưởng thành "Em biết con người ta không thể quá tham lam, nhưng ngày ấy khi nhìn thấy chị, em đã nghĩ chúng ta sẽ tốt đẹp cả một đời." "Có đôi lúc, lời nói ra với điều trong lòng đ...