Thật ra cửa hàng tào phớ kia mỗi ngày ta chỉ cần phụ giúp một chút, thời gian còn lại ta thường ở chân núi ngoài ngoại ô bán vòng hoa.
Vùng ngoại ô của trấn Bồ Liễu có một núi hoa trải rộng, cảnh đẹp động lòng người.
Trời sinh ta may mắn khéo tay, làm ra vòng hoa nhìn rất tinh xảo, đẹp mắt, vậy nên công việc bán hoa dưới chân núi này giúp ta kiếm được rất khá.
"Nhìn xem! Vòng hoa này đẹp quá!"
Giọng nói của thiên kim của Quận thủ Lâm Doanh Doanh yêu kiều vang lên, dứt lời đã thấy bóng dáng nàng xuất hiện trước sạp vòng hoa của ta.
Hôm nay nàng ta không giả trang, ăn mặc như một thư sinh nữa mà khoác trên mình một bộ xiêm y diễm lệ, trang điểm nhẹ nhàng làm nổi bật lên khí chất dịu dàng mà lại có đôi phần tinh nghịch.
Tim ta lỡ một nhịp, trong lòng dấy lên một tia bất an.
"Ừ, đẹp.."
Quả nhiên Lý Hành Chu đi ngay phía sau.
Ta nhắm mắt, hít một hơi thật sâu, ép bản thân cười thật tươi với các vị khách trước mặt.
"Tiểu thư muốn mua vòng hoa sao? Có thể thử xem xem!"
"Sao nàng lại ở chỗ này?"
Ánh mắt Lý Hành Chu gắt gao dán chặt trên người ta, nhất quyết không dời đi.
"Bán hoa."
Khắp vùng đồi núi này trăm hoa đua nở, bỏ chút thời gian, khéo léo kết thành một vòng hoa xinh đẹp là có thể kiếm được không ít tiền.
Chỉ là hoa thì vốn dĩ sớm nở lại chóng tàn, trời chưa kịp sáng ta đã phải lọ mọ lên núi, chọn những nụ hoa mới nhất thì mới có thể kết ra vòng hoa đẹp nhất.
Đường núi không phải dễ đi, khắp nơi đều là bụi gai, trên người ta chi chít vết gai đâm, nặng hơn thì có những vết cắt lớn nhỏ chằng chịt do các bụi cây quẹt trúng.
Bị thương rồi lại lành, lành rồi lại bị thương, một vòng lặp mãi chưa có điểm dừng.
Vậy mà ta làm không biết mệt, ý nghĩ duy nhất có thể chống đỡ ta suốt những năm tháng qua là kiếm thật nhiều tiền.
Ở sạp kế bên, Dương Thân tò mò nhìn ta: "Tiểu Thước, ngươi quen biết vị công tử khôi ngô tuấn tú vậy sao?"
Ta nhìn lại chính mình một thân rũ rượi rồi trả lời: "Trước kia từng có quen biết một chút."
"Chỉ quen biết thôi sao?" giọng điệu Lý Hành Chu mang theo vài phần giận dỗi.
Ta có chút khó hiểu, sao hắn càng ngày càng dễ nổi giận vậy? Lúc trước ngày nào ta cũng quấn lấy hắn, người không thích ta, chê ta phiền không phải là chính hắn sao?
Hắn chỉ vào sạp của ta: "Tất cả vòng hoa này ta đều lấy nhưng nàng phải mang đến tận chỗ của ta!"
Lâm Doanh Doanh nhìn hắn ánh mắt vui mừng khôn xiết, tay ta cuộn lại nắm chặt, cuối cùng vẫn cố gắng giữ nụ cười:
"Được thôi!"
Ai có tiền kẻ đó thắng.
Chỉ cần có tiền, đừng nói giao tới tận nơi ở, nếu hắn đòi làm một vòng hoa riêng cho Lâm Doanh Doanh thì ta cũng làm nữa!
![](https://img.wattpad.com/cover/370895111-288-k237338.jpg)
YOU ARE READING
Thuyền Đợi Bến Chim Khách
RomanceĐăng để upload thành ebook để download về kindle, xong sẽ xóa Facebook: b l u e s n n y