Chương 4

3 0 0
                                    

Ta tỉnh lại cũng là lúc mặt trời đã treo cao trên đỉnh, ta bỗng nhận ra ta đang nằm trên giường của Lý Hành Chu, sốc đến độ xém lăn xuống giường.

Trên bàn trà toàn là kẹo bọc giấy, kế bên còn bày một đống tò he đường nữa.

Lý Hành Chu đẩy cửa đi vào, trên tay còn ôm theo một cái rương lớn.

Hắn thấy ta tỉnh rồi thì gọi ta đến xem, bên trong rương đều là xiêm y bằng gấm lụa mà ngày xưa ta yêu thích.

"Đây đều là những thứ ngày trước nàng rất thích, hiện tại nàng còn thích cái gì nữa không? Ta đi mua cho nàng."

Ta ôm đầu nghĩ, thật sự không nghĩ ra một Lý Hành Chu luôn ít nói, ít cười vậy mà lại trở nên dính người như vậy sao?

Mua nhiều đồ ăn vậy? Hắn định nuôi heo à?

Hắn hạ mình, vụng về lấy lòng ta. Hắn buông xuống kiêu ngạo, ở trước mặt mọi người một lần rồi lại một lần biểu lộ tâm ý với ta.

Nhìn hắn giờ đây rất giống ta ngày trước.

Trước kia ta luôn lo được lo mất, cảm thấy trong lòng hắn không có ta.

Vậy mà sau 3 năm gặp lại, ở giờ phút này ta chần chừ tự hỏi trái tim mình, trong lòng hắn thật sự có ta sao?

Vốn dĩ tình đã rạn nứt thì khó lành, ở giữa ta và Lý Hành Chu vẫn còn đó một tường thành quá dày, cho dù không có một Tề Thiệu thì vẫn sẽ còn có người khác.

Lâm Doanh Doanh tới tìm ta, trong mắt nàng nhìn ta chỉ toàn là khinh thường:

"Nếu lúc trước ngươi đã không cần hắn, thì bây giờ cũng đừng trở về cản đường hắn. Ngươi có biết thi Đình quan trọng ra sao không?

Lý Hành Chu vì chờ đợi ngươi mà cứ chậm trễ từ năm này đến năm khác.

Thúc thúc của ta nói nếu lần này hắn có thể giành vị trí đầu bảng thì không chừng sau này có thể bước chân vào Nội Các nữa.

Lý Hành Chu ưu tú như vậy, ngươi cũng xứng sao?"

Ta nghe Lâm Doanh Doanh nói một tràn dài mà đầu óc liền tỉnh táo trở lại.

Đầu óc ta ngốc nghếch, đọc sách cũng không nhạy, đang gánh trên người một đống nợ, lại không có gia cảnh tốt.

Sau này nếu Lý Hành Chu cưới ta, ta cũng không giúp ích gì được cho con đường làm quan của hắn cả.

Lâm Doanh Doanh vậy mà rất biết cách đâm thẳng vào tim ta một nhát chí mạng.

"Nghe nói lúc trước cha ngươi trợ giúp hắn không ít, con người Lý Hành Chu chắc ngươi cũng biết rồi đó, hắn không thích thiếu nợ người khác!"

13
Ta bắt đầu trốn tránh Lý Hành Chu, chính là vì ta hiểu hắn nên mới tin tưởng lời Lâm Doanh Doanh nói là thật.

Từ trước tới nay, người ta cho hắn nửa cái bánh bao thì hắn phải trả lại người một cái bánh còn nguyên.

Ngày đó bởi vì bệnh tình của tỷ tỷ mà hắn mới chấp nhận mang một cái trâm bạc của ta đi cầm sau này hắn vẫn âm thầm lặng lẽ tích cóp tiền bạc để đem thanh trâm bạc kia chuộc về trả lại cho ta.

Thuyền Đợi Bến Chim KháchWhere stories live. Discover now