32

164 32 3
                                        

Ngay sau khi thoát khỏi mộng cảnh, Tatsu liền cúi gập người nôn thốc tháo. "Ấn" đã biến mất từ bao giờ, lưỡi kiếm cũng dần nguội đi. Mới thử hóa đỏ thanh kiếm của mình mà cả người đã muốn rã rời ra rồi, đợt này về phải nâng cao nền tảng thể lực lên thôi.

Tatsu thở hồng hộc, lấy tay áo chùi mép. Dơ rồi thì dơ cho trót, chốn rừng rú lấy đâu ra khăn giấy mà lau.

Cô khẳng định rằng mình đã giết chết Goryou rồi, còn tận mắt chứng kiến xác ả biến thành tro bụi. Nhưng cô cứ có cảm giác không đúng lắm, tảng đá vẽ hình Xi Vưu đó là sao? Có lẽ tới chính con ả đó cũng chẳng biết Huyết Quỷ Thuật của mình hoạt động như thế nào, đúng phế mà.

Định là chăn bò một tí để moi thêm thông tin mới về phe quỷ, ai dè ả đó khờ hết sức. Bị Chúa Quỷ xoay như dế mà vẫn ngu ngơ chẳng biết mẹ gì, lại còn cho rằng lão đó có tình cảm với mình. Giờ thì cũng hiểu sao bên kia lại không muốn để Goryou biết những chuyện tuyệt mật rồi, mồm cỡ mấy bà hàng xóm thì chắc kiểu gì cũng tuồn hết ra ngoài thôi. Tốn công vô ích thật, chuyến này không thu được cái gì có lợi cả.

Thế mới bảo đến cả giá trị lợi dụng cũng không có đó.

Tatsu nhìn lại người ngợm mình, quần áo rách rưới, khắp người đều là mấy vết chém, vết cắt to nhỏ. Cái haori thì khỏi nói, nó bị vắt trên cành cây, có vẻ như đã bị cành lá đâm rách như cái giẻ lau. Haori đó là cô mua bằng tháng lương đầu tiên của mình sau khi vào Sát Quỷ Đoàn, nhưng tại chẳng thấy cái nào hợp cả nên lấy đại một cái màu trắng đơn giản hết sức.

Nghĩ lại thì, nó cũng đã đồng hành cùng cô suốt một chặng đường dài rồi. Đến lúc nó nghỉ ngơi rồi. Chứ nói thật là ban nãy chạy nhanh quá cũng thấy nó hơi vướng víu đấy (xin lỗi bạn haori).

Dù đã giết được Goryou, Tatsu vẫn có một linh cảm chẳng lành. Nhưng giờ có ngồi nghĩ cũng chẳng được gì, để về rồi nghĩ sau.

Tatsu ngước lên nhìn trời, đánh nhau có ba chương mà trời đã tờ mờ sáng rồi. Chắc là giờ bên Tanjirou cũng đanh truy đuổi bản thể thật của Hantengu, còn Gyokko đã bị Muichirou xử lí xong. Chắc cô nên qua chỗ Tanjirou coi sao, thương tích của Tatsu tính ra vẫn là nhẹ nhất trong cả lũ mà. Gỡ cái áo haori rách tả tơi bị mắc trên cây ra, Tatsu nghĩ ngợi một lúc rồi quyết định thành toàn cho nó.

Ý là xé hết áo ra để băng tạm những vết chém sâu á. Cũng xót lắm chứ bộ, nhưng không làm thế chắc tẹo nữa nhỡ có chiến tiếp hiệp hai cô ngỏm mất. Hơi thở cũng chỉ làm chậm lại quá trình lưu thông máu thôi, chứ để cầm máu lâu dài thì hơi khó với số lượng thương tích hiện giờ có ở trên người cô.

Có lẽ trận chiến cuối cùng sắp tới, Tatsu không thể tránh khỏi việc gần đất xa trời rồi. Có sống sót đến khi bình minh thì e là cũng khó mà qua được ngưỡng tuổi hai mươi lăm. Vì cô đã có "Ấn". Tatsu sờ lên cần cổ bỏng rát của mình, "Ấn" đã biến mất. Tác dụng phụ là cô nhận ra mình đang phát sốt.

Cố thêm tí nữa vậy.

Tatsu tự sơ cứu xong xuôi liền vứt luôn thanh kiếm ghẻ này đi, nó cũng bị sứt mẻ khá nhiều rồi. Cỡ Thượng Linh cũng chỉ tàng tàng thôi, không quá mạnh mà cũng chẳng quá yếu. Nhưng với Thượng Tứ thì khác, nó là một con quỷ có sức mạnh kinh khủng hơn Goryou rất nhiều lần. Nếu tiếp tục dùng thanh kiếm này thì sớm muộn gì tí nữa nó cũng gãy.

kny. hóa bướm (demo)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ