Chương 2

278 40 0
                                    

"Khụ khụ ——"

Một trận tiếng ho khan cùng tiếng rêи ɾỉ theo gió truyền vào lỗ tai Mạc Hứa Chi, làm cho hắn hoàn hồn.

Hắn quay lại, nghe ra âm thanh đến từ một con hẻm.

Mạc Hứa Chi nhìn vào trong.

Toàn là bóng tối.

Người nọ đứng ở sâu trong ngõ nhỏ, chung quanh là mấy người đàn ông nằm trên mặt đất không ngừng cuộn tròn thành một đoàn.

Trên người thanh niên đứng ở giữa ngõ nhỏ còn mang theo chút vết máu đỏ sẫm, một đôi mắt lóe sáng ở trong ngõ tối tăm cực kỳ nổi bật.

Trên hoodie màu trắng mang theo vết máu loang lổ, Quý Bách Văn giẫm lên nền xi măng dính máu, từng bước đi về phía Mạc Hứa Chi.

Tình hình ở đây có vẻ rắc rối.

Mạc Hứa Chi nhanh chóng rút ra kết luận này, đồng thời lui về phía sau một bước.

Nhưng hắn vẫn chậm hơn thanh niên một nhịp.

"Bịch——"

Dưới một cái bóng đen lớn, Mạc Hứa Chi còn chưa kịp phản ứng, trên vai trầm xuống, thiếu chút nữa làm cho hắn trực tiếp ngã ngửa ra sau.

Quý Bách Văn gối đầu lên vai hắn, mái tóc có chút lộn xộn ma sát trên cổ, khiến cổ đỏ bừng.

Không chỉ có thế, Quý Bách Văn còn đè trọng lượng toàn thân lên người hắn, khiến cho Mạc Hứa Chi lui về phía sau vài bước, dựa vào tường mới có thể miễn cưỡng đứng vững.

"Này cậu, chúng ta thương lượng, cậu tỉnh táo một chút?"

Mạc Hứa Chi phát hiện miệng vết thương của mình bắt đầu không ổn.

Hắn tốt xấu gì cũng là một thương binh, chống đỡ người này cũng giống như khiêng một con cún lớn, thiếu chút nữa đè đến miệng vết thương của hắn chảy máu.

“......”

Quý Bách Văn vẫn không nói gì.

Mạc Hứa Chi nhịn đau, rốt cục vươn một tay, đẩy đẩy hắn.

Vẫn không có phản ứng.

Mạc Hứa Chi lại cố sức lấy điện thoại di động từ trong ngực ra, bật đèn pin lên, chiếu về phía Quý Bách Văn.

Đầu Quý Bách Văn vẫn đang đè lên vai hắn, cho dù hắn bật đèn pin ra, cũng chỉ nhìn thấy vị trí từ ngực Quý Bách Văn đi xuống.

Thế là đủ rồi.

Mạc Hứa Chi rốt cục biết vì sao hắn không gọi được người này dậy.

Hắn nhìn thấy trên người Quý Bách Văn có hai vết dao, một chỗ ở bên cạnh bụng, nhìn tương đối nông, còn có một chỗ ở trên đùi, nhìn khá sâu.

Vậy người này là bị ngất xỉu.

Một giọt mồ hôi lạnh trượt xuống má nhợt nhạt.

Mạc Hứa Chi cảm thấy, nếu hắn lại đứng tiếp như vậy, chính hắn cũng sẽ ngất xỉu giống người này.

Giật giật thân thể, hắn tìm đúng phương hướng, chậm rãi trượt xuống dọc theo chân tường.

Không làm thế thân sau tôi thành vạn nhân mêNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ