"Chị biết em thích Đới Manh." Tống Tư Duệ nghe thấy Dụ Ngôn lấy hết can đảm để nói với mình những lời trong lòng nàng ấy, cô cũng không muốn giấu diếm thêm việc mình đã biết điều này từ trước, nhanh chóng nói ra.
Dụ Ngôn bất ngờ mà im lặng một lúc, lâu sau mới hoảng hốt cất giọng: "Làm sao chị biết!? Em thích chị ấy lộ liễu như vậy sao!?"
Tống Tư Duệ nghe vậy thì lại suy nghĩ, cô không biết phải nói như thế nào về việc này.
Chuyện Dụ Ngôn thích Đới Manh... Không phải là rõ như ban ngày sao?
"...Em còn phải hỏi?" Tống Tư Duệ nhỏ giọng đáp.
!!!
Dụ Ngôn khẽ mím môi để ngăn không cho tiếng hét của mình vang lên.
Nàng thích Đới Manh lộ liễu đến vậy sao!?
Nhưng cũng đúng thôi... Nàng thích chị ấy có chỗ nào là giấu diếm? Có lẽ bạn bè nàng đều đã biết, chỉ là họ không muốn nói ra thôi.
"...Chị biết từ khi nào?" Dụ Ngôn khẽ hỏi.
Tống Tư Duệ ậm ừ suy nghĩ một lúc, lâu sau chầm chậm đáp: "Có lẽ là từ lúc em tỉnh dậy ở bệnh viện, câu đầu tiên em của em là hỏi về Đới Manh, câu thứ hai và câu thứ ba cũng không khác là bao. Chị cảm thấy có chút kỳ quái nhưng chị không muốn hỏi em bởi vì chị nghĩ có lẽ em cũng chưa hoàn toàn xác định được tình cảm của bản thân em vào thời điểm đó. Sau đó mỗi ngày chủ nhật chúng ta đi uống cà phê, em thường xuyên nhìn ra phía bên ngoài để xem Đới Manh đang làm gì, thỉnh thoảng em sẽ vô thức mỉm cười, điều đó khiến cho chị khẳng định rằng em đã thích Đới Manh."
Tống Tư Duệ đã biết nàng thích Đới Manh trước cả nàng sao?
Tài thật.
Dụ Ngôn thở dài một cái, nàng buồn chán nói: "Tuy vậy thì em cảm thấy chị ấy không thích em cho lắm, chị ấy không có tình cảm với em."
Tống Tư Duệ dịu dàng hỏi han: "Vì sao lại cảm thấy như thế?"
"Bởi vì gần đây chị ấy khá lạnh nhạt với em, không cho em cơ hội để thả thính hay tán tỉnh chị ấy, luôn luôn phớt lờ em." Dụ Ngôn đáp.
Đới Manh lạnh nhạt với nàng là thật, thường xuyên dập tắt hi vọng của nàng và phớt lờ nàng cũng là thật.
Lúc trước không có nhưng kể từ ngày mà nàng đi tiệc sinh nhật ở bể bơi trở về, ngày hôm sau chị ấy đã bắt đầu trở nên như thế. Lý do là gì một chút nàng cũng không thể biết được.
Tống Tư Duệ nhớ đến một màn bảo vệ ân cần bất chấp nguy hiểm lúc nãy của Đới Manh ở trong quán cà phê, cô lại có cảm giác như Dụ Ngôn đang nói dối.
Đới Manh như thế sao lại nói là lạnh nhạt chứ?
Thích một người là không thể giấu diếm, nhất là khi ở trước mặt người đó.
"Chị cảm thấy em suy nghĩ quá tiêu cực rồi, Đới Manh có lẽ là tuýp người không thích sự vồ vập tán tỉnh như thế đâu. Em nên để mọi thứ tự nhiên nhất có thể, khi đó Đới Manh sẽ cảm nhận được tình cảm của em từng chút, từng chút một." Tống Tư Duệ nhỏ giọng trấn an Dụ Ngôn.
![](https://img.wattpad.com/cover/367968383-288-k438758.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hoàn] [Đới Ngôn] Vòng Lặp Của Hi Vọng
FanfictionCouple: Đới Manh x Dụ Ngôn Thể loại: tình cảm, lãng mạn, học đường, trưởng thành "Em biết con người ta không thể quá tham lam, nhưng ngày ấy khi nhìn thấy chị, em đã nghĩ chúng ta sẽ tốt đẹp cả một đời." "Có đôi lúc, lời nói ra với điều trong lòng đ...