ck

286 15 0
                                    

đề 3: múa, khoảng cách thế hệ - tentauer

Neil Blackwood - Jeong Ji-hoon - 45 tuổi
Silas Foster - Lee Sang-hyeok - 23 tuổi

Ánh đèn sân khấu Nhà hát Hoàng gia London vụt tắt, tiếng vỗ tay như sấm dậy vang vọng khắp khán phòng. Neil Blackwood, 45 tuổi, đứng im lặng trong cánh gà, mắt dõi theo Silas Foster - chàng vũ công chính 23 tuổi đang cúi chào khán giả. Vở ballet mới nhất của họ, "Linh hồn song sinh", đã thành công rực rỡ. Nhưng trong khoảnh khắc chiến thắng ấy, Neil chỉ cảm thấy trống rỗng, tự hỏi liệu đây có phải là kết quả của sáu tháng địa ngục mà ông đã tạo ra.

Sáu tháng trước, một buổi sáng mùa đông lạnh giá, Silas bước vào phòng tập của Đoàn Ballet Hoàng gia. Neil ngay lập tức nhận ra tài năng phi thường của anh. Đôi chân dài, thân hình mảnh mai nhưng đầy sức mạnh, và đôi mắt xanh biếc toát lên niềm đam mê cháy bỏng - Silas chính là mảnh ghép còn thiếu trong tác phẩm mới của Neil.

"Tôi muốn anh đóng vai chính," Neil nói, giọng lạnh lùng như thường lệ. "Nhưng đừng nghĩ đó là ưu ái. Tôi sẽ đẩy anh đến giới hạn."

Silas chỉ mỉm cười, đôi mắt xanh lấp lánh. "Tôi mong chờ điều đó, thưa ngài Blackwood."

Ánh bình minh còn chưa ló dạng trên bầu trời London khi Silas đã có mặt tại phòng tập của Đoàn Ballet Hoàng gia. Đồng hồ chỉ 4:45 sáng, nhưng anh biết rằng đến muộn dù chỉ một phút cũng đồng nghĩa với việc phải đối mặt với cái nhìn khó chịu của Neil Blackwood.

Silas bắt đầu khởi động, cơ thể còn cứng đờ sau một đêm ngủ ngắn ngủi. Anh cẩn thận kéo giãn từng nhóm cơ, biết rằng bất kỳ sự chuẩn bị không kỹ lưỡng nào cũng có thể dẫn đến chấn thương - điều mà Neil sẽ không bao giờ tha thứ.

Đúng 5 giờ, Neil bước vào phòng tập, vẻ mặt nghiêm nghị như thường lệ. Không một lời chào hỏi, ông bắt đầu buổi tập với bài warm-up khắc nghiệt.

"Bắt đầu với plié," Neil ra lệnh. "Tôi muốn thấy sự mềm mại trong mỗi động tác. Không có chỗ cho sự cứng nhắc trong ballet."

Silas tuân theo, bắt đầu với demi-pliés, rồi chuyển sang grand pliés. Mỗi động tác phải thực hiện chậm rãi, kiểm soát, lặp đi lặp lại cho đến khi đùi rã rời và mồ hôi bắt đầu rịn ra trên trán.

"Lưng thẳng hơn!" Neil quát. "Anh đang nhảy múa, không phải đang cố gắng chạm ngón chân!"

Silas cắn môi, cố gắng giữ tư thế hoàn hảo trong khi cơ đùi đang run rẩy vì mệt mỏi.

Sau một giờ với barre, họ chuyển sang center work. Neil yêu cầu Silas thực hiện một chuỗi adagio phức tạp.

"Tôi muốn thấy sự kiểm soát tuyệt đối," Neil nói. "Mỗi động tác phải mượt mà như nước chảy nhưng cũng mạnh mẽ như thép."

Silas bắt đầu chuỗi động tác, cố gắng duy trì sự cân bằng hoàn hảo trong mỗi pose. Nhưng khi anh chuyển từ một arabesque sang một attitude, chân anh hơi run.

"Lại!" Neil quát lên. "Anh nghĩ khán giả sẽ bỏ qua những chi tiết nhỏ như vậy sao? Họ trả tiền để xem sự hoàn hảo, không phải sự cố gắng!"

Silas nuốt khan, cảm thấy cổ họng khô rát. Anh bắt đầu lại từ đầu, lần này tập trung hơn vào việc kiểm soát từng cơ bắp trong cơ thể.

một ngày, một giờNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ