Hành trình xuyên thời gian (end)

18 3 0
                                    

Khi ánh sáng tắt đi, nhóm bạn nhận ra họ đã trở về phòng thí nghiệm cũ của trường. Cảm giác mệt mỏi và hồi hộp vẫn còn nguyên, nhưng họ đều cảm thấy hạnh phúc khi được trở về an toàn.

Noey: "Chúng ta đã trở lại! Tớ không thể tin nổi."

Irin: "Đúng vậy, thật là một cuộc phiêu lưu không tưởng."

Nam: "Chúng ta đã vượt qua rất nhiều, nhưng điều quan trọng là chúng ta có nhau."

Freen: "Đúng vậy. Tớ rất vui khi chúng ta cùng nhau trải qua mọi thứ này."

Becky: "Freen, tớ cảm thấy rằng chuyến đi này đã thay đổi rất nhiều thứ. Tớ rất trân trọng tình cảm của cậu."

Cả nhóm vui mừng và chúc mừng cho Freen và Becky. Họ quyết định giữ cỗ máy thời gian an toàn, không sử dụng nó nữa để tránh những nguy hiểm tiềm ẩn.

Freen: "Chúng ta đã học được rất nhiều từ cuộc phiêu lưu này. Tình yêu, tình bạn và sự đoàn kết là những điều quý giá nhất."

...

Hai người quyết định thử nghiệm thêm với cỗ máy thời gian. Freen cẩn thận nhập dữ liệu vào máy, chọn một thời điểm cụ thể trong quá khứ. Khi luồng sáng mạnh mẽ lại bùng lên, họ bị cuốn vào và cảm thấy như đang rơi vào hố đen vô tận. Khi ánh sáng tắt, họ nhận ra mình đang đứng trước một cánh rừng rậm rạp, xung quanh là tiếng chim hót và tiếng suối chảy róc rách.

Freen: "Chúng ta đã đến đâu rồi?"

Becky: "Có lẽ chúng ta đang ở thời kỳ tiền sử. Nhìn xem, không có dấu hiệu của con người hiện đại nào cả."

Họ bắt đầu thám hiểm khu rừng, cố gắng tìm hiểu về thời điểm mà họ đã du hành đến. Trong khi đi dạo, họ phát hiện ra một nhóm người nguyên thủy đang sống trong những hang động. Người dân nhìn thấy Freen và Becky với ánh mắt tò mò nhưng không có dấu hiệu thù địch.

Freen: "Chúng ta nên tiếp cận họ một cách thận trọng. Chắc chắn họ chưa bao giờ thấy ai như chúng ta."

Becky: "Đúng vậy, chúng ta cần tỏ ra thân thiện và không làm họ sợ hãi."

Họ tiến lại gần nhóm người, cố gắng giao tiếp bằng cử chỉ và những lời nói đơn giản. Người dân nguyên thủy dần dần mở lòng, chào đón họ và mời họ tham gia vào cuộc sống hàng ngày. Freen và Becky học hỏi được rất nhiều từ cách sống đơn giản và gắn bó với thiên nhiên của nhóm người nguyên thủy.

Freen và Becky không chỉ tìm hiểu về cuộc sống của người nguyên thủy mà còn giúp đỡ họ trong những việc hàng ngày. Họ dạy người dân cách sử dụng các công cụ đơn giản và cách săn bắn hiệu quả hơn. Dần dần, tình cảm giữa Freen và Becky càng trở nên gắn bó, họ chia sẻ với nhau những suy nghĩ sâu sắc về cuộc sống và thời gian.

Freen: "Becky, cậu nghĩ chúng ta có thể thay đổi quá khứ mà không ảnh hưởng đến tương lai không?"

Becky: "Tớ không chắc, nhưng tớ nghĩ rằng mọi hành động của chúng ta đều có thể để lại dấu ấn. Điều quan trọng là chúng ta phải luôn nhớ đến trách nhiệm của mình."

Trong lúc đó, Freen phát hiện ra một dấu vết bí ẩn trong khu rừng, dẫn họ đến một hang động lớn. Bên trong hang động, họ phát hiện ra những hình vẽ kỳ lạ trên tường, dường như mô tả về một loại công nghệ tiên tiến. Freen bắt đầu nghiên cứu những hình vẽ, cố gắng giải mã chúng.

Freen: "Becky, tớ nghĩ những hình vẽ này là của một nền văn minh cổ đại nào đó. Có lẽ họ cũng đã từng có công nghệ thời gian như chúng ta."

Becky: "Thật tuyệt vời. Nhưng chúng ta cần cẩn trọng, không biết điều gì có thể xảy ra nếu chúng ta can thiệp quá sâu."

Họ tiếp tục khám phá hang động và phát hiện ra một căn phòng bí mật, bên trong chứa đựng một cỗ máy thời gian cổ đại. Freen và Becky quyết định sử dụng cỗ máy này để quay trở về hiện tại, mang theo những kiến thức và kinh nghiệm họ đã học được.

...

Khi trở lại hiện tại, Freen và Becky cảm thấy như vừa trải qua một giấc mơ dài. Họ chia sẻ những trải nghiệm với nhóm bạn, khiến mọi người không khỏi ngạc nhiên và khâm phục.

Noey: "Các cậu thật sự đã du hành về thời kỳ tiền sử sao? Thật không thể tin được."

Irin: "Các cậu đã làm được những điều tuyệt vời. Tớ rất tự hào về các cậu."

Nam: "Chúng ta đã học được rất nhiều từ những chuyến đi này. Nhưng có lẽ đã đến lúc chúng ta cất cỗ máy thời gian này đi và sống cuộc sống của mình."

Heng: "Đúng vậy. Chúng ta có thể sử dụng những bài học từ quá khứ để làm cuộc sống hiện tại tốt đẹp hơn."

Freen và Becky đồng ý với mọi người. Họ cất cỗ máy thời gian vào nơi an toàn và quyết định không sử dụng nó nữa. Từ những trải nghiệm kỳ diệu và đầy thách thức, họ học được giá trị của tình yêu, tình bạn và sự đoàn kết.

Freen: "Chúng ta đã trải qua rất nhiều điều cùng nhau. Tớ rất biết ơn vì có các cậu bên cạnh."

Becky: "Tớ cũng vậy, Freen. Những kỷ niệm này sẽ mãi mãi ở trong trái tim tớ."

Cả nhóm ôm nhau trong niềm vui và sự gắn bó. Họ biết rằng, dù có chuyện gì xảy ra, họ sẽ luôn ở bên nhau và đối mặt với mọi thử thách trong cuộc sống. Và trên hết, họ hiểu rằng, giá trị thực sự của thời gian không phải ở việc kiểm soát nó, mà là ở cách chúng ta sống và yêu thương trong từng khoảnh khắc hiện tại.

[FreenBecky]_"short stories"Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ