#05 Cuộc gọi✭

151 18 1
                                    

2608 words

_________________

...

"Sao lại đưa áo khoác cho con nhỏ hạng F đó vậy?"

"Theo đúng luật thôi,áo con nhỏ đó bị ướt cả áo,mặt còn có vết xước,đó không phải là 'dấu vết' thì là gì được."

"Ướt thì bảo là đi mưa,xước thì bảo bị mèo cào hay bị quệt trúng đâu đó được mà?"

"...Kệ đi"

"Dạo này cậu trông lạ lắm đấy"

__________________

"Seo Do-Ah"

Bạn như thường lệ bước vào bên trong thư viện để tìm Do-Ah nhưng lại không thấy ai.

"Cậu ấy đi đâu rồi,không có ở lớp,cũng không có ở thư viện"

Bạn đứng bên cạnh cửa sổ và ngắm nhìn bầu trời bên ngoài,trời vẫn đang mưa,mưa còn to hơn mọi khi,còn có sấm nữa.

Sau 1 thời gian bị bắt nạt bạn cũng đã biết cách tránh né điều này rồi.Theo luật thì chỉ được phép bắt nạt hạng F vào thời gian nghỉ giữa các tiết và thời gian ăn trưa,bạn chỉ cần trốn đi là được.Dù vậy thì Woo-Ri và Ja-Eun sẽ phải gánh chịu thay bạn,nhưng với tình cảnh này thì bạn chỉ đành ích kỉ như vậy thôi.

Nếu có thể ở bên cạnh Do-Ah thì có thể giảm được vài phút chịu đựng nếu vẫn xui xẻo bị tóm được.Nhưng bây giờ cô ấy đi đâu rồi cơ chứ?

Ngắm nhìn bầu trời xám xịt ngoài cửa sổ,bạn như đang nhìn thẳng vào tâm can của chính mình vậy.

Phía sau bạn lúc này vang lên tiếng mở cửa,nhưng tiếng mưa nặng hạt ngoài kia như đã bịt tai của bạn lại vậy.Bạn vẫn đứng bên khung cửa sổ ngắm mưa,vừa ngân nga một bài hát.

"Be my only one
이렇게 부르고 싶은 이름 내 곁에
손을 잡고서 같이 걸어요..."

Vietsub:
"Hãy trở thành tình yêu duy nhất của em,cái tên em hằng mong muốn được gọi như thế...Hãy nắm tay em và ở bên cạnh cùng bước tiếp nhé..."

Dayeon đứng từ phía sau âm thầm nhìn bạn,ngắm nhìn bóng lưng cùng lắng nghe giọng hát của bạn.Cô ấy cũng vô tình để ánh nhìn của mình đặt lên bóng hình của bạn rất lâu.Khoé môi của cô ấy không kìm được và nhếch nhẹ lên.

Cho đến khi có một tiếng sấm vang lên khiến bạn giật mình bịt tai lại,cô ấy cũng như mới tỉnh dậy sau giấc mộng đẹp.

Dayeon:"Còn ở đây hát được à.Tôi tưởng cậu gan dạ thế nào,ai ngờ chỉ vì một tiếng sấm mà giật mình."

Lúc này trong bạn như có dòng điện chạy qua vậy,bạn ngay lập tức quay đầu ra sau nhìn Dayeon.

"Không phải việc của cậu,đừng quan tâm....Tôi đi trước"

Bạn lúc này chỉ muốn rời đi ngay lập tức,tránh xa mọi phiền phức.Dù sao cũng chỉ còn vài phút nữa là vào lớp,cô ấy muốn giữ bạn lại để xả giận cũng không được.Khi bạn tính quay lưng rời đi thì bị Dayeon gọi lại.

Dayeon:"Tôi cho cậu đi chưa?"

Bạn giả vờ không nghe thấy vẫn tiếp tục đi đến trước cánh cửa.Khi bàn tay của bạn vừa chạm vào chiếc tay nắm cửa thì Dayeon gọi họ tên của bạn khiến cơ thể bạn như hoá đá.

•Pyramid Game• Cộng Sinh Dayeon x ReaderNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ