Hung Nô chưa diệt, sao lo chuyện nhà.
***
Tâm trạng Hanbin rất tồi tệ.
Lí do tồi tệ, tự anh cũng thấy là hơi buồn cười.
Sinh nhật ba mươi tuổi của anh sắp đến rồi.
Ở cái tuổi "băm" này, đừng nói nên thành gia lập nghiệp, ít nhất mặt nào cũng phải có chút thành tựu mới được.
Còn mình thì, "nghiệp" cũng coi như lập được rồi, nhưng "gia" thì còn chưa thấy cả bóng.
Tất nhiên người hiện đại cưới muộn, rất nhiều người ba mươi tuổi vẫn còn cách lúc thành gia rất xa. Nhưng ít nhất họ cũng đã tích luỹ được rất nhiều kinh nghiệm, trong tương lai nếu như gặp đúng người, thì ngay lập tức, sẽ có thể hoà vào quy trình chính xác một cách tự nhiên.
Mà anh thì, ngay cả quy trình chính xác là gì cũng không biết.
Trên thực tế, sắp trở thành giai tân ba mươi tuổi không làm Hanbin xấu hổ lắm, vì dù có là xã hội hiện đại thì cũng có rất nhiều người truyền thống bảo thủ. Người kiên quyết giữ trinh trước khi cưới, đêm tân hôn mới phá trinh có đầy cả đống. Nhưng một người không mắc bệnh tâm lí hay ám ảnh cưỡng chế kì cục, cũng chẳng phải người theo chủ nghĩa độc thân, đến ba mươi tuổi vẫn chưa có mảnh tình vắt vai, có thể nói là bất thường có một không hai.
Hanbin không thể không thừa nhận sự thật khiến người ta phải đau lòng này: Anh là một người thất bại trong tình cảm.
Trước đây anh thích nói "Hung Nô chưa diệt, sao lo chuyện nhà"[1], nói mình chẳng qua chỉ thiếu tí may mắn thôi. Nhưng khi ngày đó đến gần, anh bắt đầu cảm thấy, có lẽ vấn đề là do mình thật.
[1] Gốc: 匈奴未灭何以家为, phiên âm: Hung Nô vị diệt, hà dĩ gia vi. Đây là câu nói của danh tướng Hoắc Khứ Bệnh thời Hán Vũ đế. Năm ấy Hoắc Khứ Bệnh đại phá giặc Hung Nô, để khen thưởng, Hán Vũ đế đã xây một căn nhà tặng cho ông. Hoắc Khứ Bệnh nhất quyết từ chối và nói rằng: "Hung Nô còn chưa diệt, sao có thể thành gia." khiến Hán Vũ đế rất cảm động.
Dù có kiếm cớ thế nào đi nữa thì trong chuyện này, hình như trách nhiệm của mình vẫn khá lớn.
Nỗi đau này không thể nói cho người ngoài biết, chỉ có thể giãi bày tất cả với một mình Euiwoong. Tuần này y vẫn đang ghi hình chương trình bên ngoài, Hanbin không muốn làm phiền người ta vì mớ tâm sự tẻ nhạt này của mình, dẫu sao hiếm lắm mới thấy Euiwoong làm việc chăm chỉ – anh chỉ có thể giữ nỗi đau cỏn con này, kìm nén thành nỗi đau vĩ đại.
Hôm sinh nhật anh, trên mạng có fan yêu nhạc làm video tặng anh, còn có người cắt ghép MV cho anh. Vốn dĩ anh thấy vui vẻ, buồn phiền hơi hơi giảm đi, ai ngờ cuối cùng anh mở video hot nhất ra xem, thì lại là plot hậu cung.
Tuy anh biết các fan không có ác ý, nhưng sau khi xem xong tâm trạng anh vẫn tụt xuống mức thấp nhất.
May mà trước giờ Instagram của anh vẫn giữ hình tượng cool ngầu, nên dù anh không share status của ai cả, chỉ đăng một câu "Cảm ơn mọi người", cũng không người nào cảm thấy có gì bất thường.
Sau đó ba mẹ chia nhau ra gọi điện thoại chúc mừng sinh nhật anh, mẹ anh còn chẳng thèm nhắc khéo gì luôn, ba mươi tuổi rồi, chơi cũng chơi đủ rồi, là lúc cân nhắc phát triển quan hệ lâu dài đúng không?
Bấy giờ Hanbin mới biết, tâm trạng ban nãy của mình còn chưa tụt xuống mức thấp nhất, vẫn đang càng lúc càng tụt đây này.
Thật ra ba mẹ anh đã coi như bậc phụ huynh thoáng lắm rồi, trước giờ toàn động viên anh lấy sự nghiệp làm trọng, cũng không hề có chuyện ba ngày hai bận giục anh cưới. Nhưng mắt thấy con trai độc thân đến tận ba mươi tuổi, làm gì có cha mẹ nào không sốt ruột.
Mà Hanbin biết, trước mắt mình đang độc thân, thiệt ra không phải vấn đề lớn nhất. Nếu ngày nào đó anh không còn độc thân nữa, thì cuộc sống anh sẽ càng đau đầu hơn – có điều nếu ngày thoát phận FA còn xa tít mù tắp, thì trước hết không cần dây vào vấn đề come out đau đầu mà tự mình hại mình.
Đến công ti thì thấy Hyobi nhìn mình bằng ánh mắt cất giấu phấn khích.
Thế là Hanbin biết, bây giờ ở chỗ nào đó của công ti, đang âm thầm chuẩn bị đủ kiểu hoạt động cho một party bất ngờ. Tuy cảm động với sự chu đáo của họ, nhưng Hanbin cảm thấy có lẽ mình chẳng còn hơi sức đâu để diễn cái vẻ hạnh phúc bất ngờ nữa.
Dẫu vậy, khi trông thấy bánh gato bốn tầng size vĩ đại trên bàn trong phòng nghỉ, anh vẫn thốt lên kinh ngạc để làm tròn bổn phận.
Hanbin: "Tôi... Tôi không ngờ đấy, cảm ơn mọi người."
Party này là ý của sếp lớn, sếp lớn còn dặn dò rằng, hôm nay bộ phận âm nhạc không cần làm việc, cứ happy tới bến, công ti thanh toán tất cả chi phí.
Đám nghệ sĩ của công ti có quen biết với Hanbin, dĩ nhiên cũng đến hết.
Tất nhiên bao gồm cả Hyuk.
Hyuk: "Sinh nhật vui vẻ."
Hanbin: "Cảm ơn. Cậu bận rộn như thế, không cần cố ý đến đâu."
Hyuk: "Không phải cố ý, hôm nay đến công ti họp, tiện đường tới tặng quà cho anh thôi."
Hanbin: "Còn có quà nữa, đúng là có lòng rồi."
Hyuk: "Ở đây huyên náo như thế, để chốc nữa xong tôi tặng riêng anh. Không phải canh đâu."
Hanbin: "Ừ, tôi còn thấy lạ sao cậu không mang cặp lồng nữa đấy."
Không ngờ lại thấy Hanbin lấy chuyện đưa canh ra đùa, Hyuk kín đáo cảm thấy thái độ của anh đang dịu dần đi, trong lòng vui vẻ. Nhưng cũng không dám vui quá, chỉ sợ giống lần trước, lại bị hắt cho một xô nước lạnh.
Mấy hôm nay cậu nghe theo hướng dẫn của quân sư tình cảm, không dám có hành động gì lớn, đi theo con đường tâm hồn, chỉ nói mấy chuyện sáng tác với Hanbin, hoặc là chia sẻ một vài ca khúc mình gần đây nghe, hoặc là tán gẫu ít chuyện vụn vặt hàng ngày. Hanbin không trả lời cậu nhiều, hầu như toàn là cậu gửi bốn năm tin, hai giờ hoặc nửa ngày sau Hanbin mới hồi âm ngắn gọn lại. Ban đầu Hyuk hơi mất tự nhiên, nhưng sau khi quen dần với kiểu tự biên tự diễn này thì lại thấy hơi nghiện, xảy ra chuyện gì cũng nhắc qua với Quan Lan.
Tuy Hanbin ít trả lời lại, nhưng cũng không block cậu – tất nhiên không thể block được, dù sao họ cũng có quan hệ hợp tác, còn phải thảo luận công việc; cũng không bảo cậu dừng lại đừng làm phiền anh nữa. Điều này cũng khiến Trang Lân sinh ra đôi chút hi vọng.
Cậu nghĩ, quả nhiên vẫn là tấn công về mặt tinh thần theo kiểu nước chảy đá mòn này có tác dụng hơn.
Nhưng Hyuk vẫn muốn gặp anh, muốn đến nao lòng.
Mấy ngày qua không chạy đến gặp anh, đúng là đã bào mòn tất cả tự chủ của cậu.
Thật ra cũng chưa được mấy ngày, thế mà cảm giác cứ như nửa năm không gặp, nhìn sao cũng thấy không đủ.
Nhưng mà, hôm nay là sinh nhật anh, tại sao nhìn anh lại có vẻ không vui?
Hanbin tự thấy biểu hiện hôm nay rất hoàn hảo, toàn thân tràn ngập hạnh phúc và vui mừng, gần như muốn hát lên bài "Good day" đến nơi.
Đồng thời, anh cũng cảm nhận được ánh mắt của Hyuk, cách xa nửa căn phòng, vẫn luôn rơi trên người anh.
Lạ lùng là, Hanbin không hề thấy sợ muốn trốn đi, ngược lại, ánh mắt ấy lưu lại càng lâu, trên người anh càng nóng.
Nỗi đau tột cùng kìm nén trong lòng quá lâu, lại thôi thúc anh sinh ra một ý nghĩ trước nay chưa từng có:
Đây không phải là vấn đề do mình, không phải là lỗi của mình. Dù sao vẫn còn có người yêu mình, còn có người yêu mình như thế.
Giờ khắc này đây, anh cấp thiết muốn tìm cho ra bằng chứng, rằng mình cũng không phải người thất bại hoàn toàn trong chuyện tình cảm. Anh vùi mình vào trong đầm lầy của sự phủ định bản thân, giơ tay ra tuyệt vọng, muốn nắm được một khúc gỗ nổi.
Khúc gỗ nổi đấy chính là Hyuk.
Party sắp sửa kết thúc, Hyuk đi tìm Hanbin, định tặng quà cho anh.
Cậu chuẩn bị hai món quà, một món mang theo bên mình, là mấy chiếc đĩa than[2] ngoại quốc mà mình trân giữ, toàn là hàng trong nước chưa phát hành, còn có chữ kí của ca sĩ. Món còn lại là đàn ghi ta, để trong xe, dự định đến lúc thích hợp sẽ tuỳ cơ ứng biến. "Ái chà món này nặng quá, hay là tôi mang đến nhà anh nhé" kiểu kiểu vậy. Nhưng mà cậu không nghĩ Hanbin sẽ đạp trúng loại bẫy cấp thấp như này đâu, thế nên cũng chả ôm hi vọng gì.
[2] Đĩa than (gramophone, phonograph): Là một hình thức đồng bộ tín hiệu âm thanh vào lưu trữ dạng đĩa chất liệu Polyvinyl Clorua và được ghi theo từng rãnh với độ dập nổi khác nhau (Theo Wiki). Hiểu đơn giản nó là một loại đĩa, có chất âm rất hoàn hảo, hiện nay chủ yếu được sử dụng bởi các DJ chuyên nghiệp, nói chung thường là dân trong ngành mới hay sưu tầm loại đĩa này.
Hyuk: "Quà tặng anh đây."
Mặc dù có giấy gói, nhưng vừa nhìn kích thước và kiểu dáng kia, Hanbin đã biết đây là gì rồi.
Anh nhận lấy: "Cảm ơn cậu, có lòng rồi."
Nom anh chẳng có vẻ gì là thích nhiều lắm, Hyuk quyết định vẫn nhắc đến: "Còn một món nữa... Ở trong xe tôi, hơi lớn, hay là tôi mang đến nhà anh nhé?"
BẠN ĐANG ĐỌC
(BonBin)(Chuyển ver) Quý Ngài Định Kiến
FanficHyuk mới gia nhập showbiz đã gặp ngay Hanbin - "ung nhọt trong ngành" "thuốc độc của giới giải trí" "ma dâm cuồng quy tắc ngầm" trong truyền thuyết, cậu quyết tâm phải tránh thật xa người này, nhưng rồi lại liên tục tự vả. Hyuk của trước đây: Ký hợp...