Suy cho cùng, con người cũng không thể thoát khỏi việc theo đuổi ham muốn của mình.
Giống như cửa sổ ứng dụng hiện lên khi khởi động máy tính, hiển thị rằng bạn đã vượt qua bao nhiêu phần trăm người dùng trên toàn quốc. Tiền đề là, bạn không thể là người duy nhất, phải vượt qua càng nhiều người càng tốt.
Ngoại trừ cái kết, cuộc hôn nhân của cậu và Lee Sanghyeok thật ra khá tốt đẹp. Han Wangho không bị yêu cầu bất cứ điều gì, cậu cũng có được khoảng thời gian hạnh phúc và cảm xúc.
Một cảm giác muốn phát điên, giống như khi chơi trò chơi.
Khoảnh khắc Lee Sanghyeok đeo chiếc nhẫn bạc trơn vào ngón tay của Han Wangho, cậu đã biết quyền sinh sát không thuộc về bất kỳ ai trong số họ. Đáng tiếc cậu ghét loại cảm giác hoảng loạn không thể khống chế này, một ngày nào đó cậu cũng sẽ phát ngán trò chơi không thắng cũng chẳng thua.
/
Người Hàn Quốc có một số quy định về việc khắc văn bia khi họ qua đời, cũng có những quy tắc kính ngữ phức tạp và nghiêm ngặt giữa các thế hệ. Có vẻ như chỉ những người sinh cùng năm mới được coi là bình đẳng, dù chỉ cách nhau một tháng nhưng 2000 và 2001 vẫn là khác biệt. Ở thế giới này, vì thời gian có mặt hít thở trên đời không giống nhau nên người đối diện trước tiên phải là tiền bối, sau đó mới tính tới việc có thể trở thành người yêu của nhau hay không.
Han Wangho, người đã sống ở xã hội Đông Á hơn 20 năm, đã quen với việc này từ lâu và không có gì phàn nàn.
Nhưng khi nhìn thấy người ngồi trước bàn hội nghị, cậu không khỏi tự hỏi, liệu biểu cảm trên gương mặt người đó có thể thay đổi không, liệu anh có đùa giỡn với người mình yêu không, liệu anh có thể trở thành người phàm với tất cả cảm xúc vui, buồn hay không?
Mu bàn tay của cậu vẫn bầm tím và phải liên tục tiêm thuốc trong vài ngày. Không biết tin tức chủ tịch T1 đưa giám đốc của công ty Gen.G vào bệnh viện đã được lan truyền đến mức nào. Cậu thậm chí không thể giả chết. Ai cũng biết Lee Sanghyeok là một bức tường sắt bất khả xâm phạm, và việc nhận được sự đối xử nhiệt tình của anh chẳng khác nào ném Han Wangho vào lò thiêu bừng lửa. Cậu phải tìm cách bày tỏ lòng cảm kích và kết thúc mối liên hệ giữa mình và T1, vậy nên cậu đã tới tận nơi.
Khi cậu nói muốn thảo luận về vấn đề hợp tác, những người có mặt trong phòng họp ngoài mặt thì trông đợi, thực chất đang cười đùa và cố thăm dò sự thật mà cậu muốn giấu.
Trên đường lái xe, Han Wangho nhắn tin nhờ Jeong Jihoon đặt một bó hoa gửi tới T1, tốt hơn là nên kèm theo một tấm thiệp cảm ơn Lee Sanghyeok. Bó hoa sẽ tới nơi trước khi cuộc họp bắt đầu. Tuy nhiên, Han Wangho ngày càng đứng ngồi không yên khi cảnh tượng xung quanh quét qua trước mắt khiến cậu có chút sợ hãi. Khi Lee Sanghyeok tiến về phía cậu, cậu cũng đứng dậy để bắt tay anh.
"Rất vui được hợp tác." Lee Sanghyeok nói: "Tối nay chúng ta cùng ăn tối nhé."
Nửa sau của câu nói được Lee Sanghyeok ghé sát tai cậu mà nói với âm lượng chỉ mình cậu mới có thể nghe được. Cậu không thể từ chối cũng không thể giải thích, bất đắc dĩ lần nữa ngồi cạnh Lee Sanghyeok trên cùng một chiếc xe, nhưng không còn là chiếc taxi tồi tàn như lần trước nữa.
![](https://img.wattpad.com/cover/373325724-288-k452550.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
fakenut; kim tiêm.
Fanfictionmừng 3257 kills của Faker. - bản edit hoàn toàn dựa trên sự hỗ trợ của các công cụ dịch thuật nên nội dung chỉ đúng khoảng 70%. đã có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không đem đi nơi khác.