45 - Cho cậu dùng

190 16 0
                                    

Lý Hi Thừa nhìn chằm chằm khuôn mặt của cậu, không trả lời mà hỏi ngược lại: "Nếu cậu trở về tìm tớ không phải vì cảm xúc nóng vội khi đó vậy cậu có nghĩ đến những trở ngại khác không? "

Thẩm Tại Luân do dự một chút: "Ý cậu là ba mẹ cậu và ba của tớ? "

"Ừm."

"Có nghĩ đến, " Thẩm Tại Luân dựa lưng vào ghế, hơi nhíu mày, "Nhưng bây giờ tớ lại không biết làm sao. "

"Không biết làm sao để thuyết phục bọn họ?" Lý Hi Thừa hỏi.

Thẩm Tại Luân gật đầu, khi cậu xác định mình thích Lý Hi Thừa thì cậu đã suy nghĩ về chuyện này rất lâu, dù sao nếu thật sự ở bên Lý Hi Thừa, vậy không thể không đối mặt với cha mẹ hai bên.

Lúc ấy cậu không biết Lý Hi Thừa suy nghĩ như thế nào khi tỏ tình với cậu, nhưng Lý Hi Thừa không phải là người làm việc không suy nghĩ, chắc là hắn cũng đã suy nghĩ về vấn đề này rồi. Biết được điều này, cho dù cậu không biết phải đối mặt với cha mẹ hai bên như thế nào nhưng sẽ không phải lúng túng.

"Thật ra tớ cũng không chắc lắm." Lý Hi Thừa cười cười, khi Thẩm Tại Luân nhìn về phía mình lại nói thêm một câu, "Nhưng tớ cảm thấy việc này cũng không khó khăn mấy. "

Giơ tay nắm lấy tay Thẩm Tại Luân, Lý Hi Thừa vuốt ve đầu ngón tay ấm áp của cậu: "Năm sau hai chúng ta sẽ tốt nghiệp, chúng ta cũng không phải không biết tiết kiệm tiền hay không làm ra được tiền, nếu cậu muốn nói thẳng với bọn họ thì chúng ta sẽ cùng nhau nói với họ nhưng nếu cậu không muốn bị chuyện này làm ảnh hưởng cuộc sống thì chúng ta sẽ không nói. "

"Dù sao mối quan hệ của chúng ta đã tốt từ nhỏ, cậu cũng thường xuyên ngủ ở nhà tớ, tớ cũng thường qua nhà cậu ngủ, bọn họ sẽ không nghĩ gì đâu."

"Sáng nay nếu như cậu mặc quần áo đầy đủ thì tớ cũng không sợ việc để mẹ vào nhà." Rõ ràng đang nói chuyện nghiên túc với nhau nhưng Lý Hi Thừa lại nói mấy chuyện không đúng đắn, Thẩm Tại Luân rút tay về nói: "Đừng nói đến buổi sáng hôm nay. "

"Tại sao lại không được nói đến?" Lý Hi Thừa kéo ghế tới gần cậu, xoay người cậu lại, dùng hai chân của mình kẹp lấy hai chân cậu, nắm bả vai cậu nói, "Ngủ với tớ xong rồi cậu muốn vứt bỏ tớ ư? "

Không ngờ Lý Hi Thừa lại nói thẳng ra như vậy, khi bị đôi mắt xấu xa kia nhìn chằm chằm, trong đầu Thẩm Tại Luân lại xuất hiện những hình ảnh không thể nào miêu tả của tối hôm qua, không khỏi xấu hổi, cậu phản bác nói: "Rốt cuộc là ai ngủ với ai. "

Lý Hi Thừa hơi giật mình, Thẩm Tại Luân nói xong cũng hơi giật mình, cậu còn chưa kịp lảng sang chuyện khác thì Lý Hi Thừa bỗng nhiên tới gần cậu, đến khi môi hắn suýt chạm vào môi cậu mới dừng lại.

Thẩm Tại Luân nín thở, tim cậu bắt đầu đập nhanh.

Hơi thở của Lý Hi Thừa lướt qua môi cậu, bởi vì khoảng cách quá gần, cậu không thấy rõ mặt của Lý Hi Thừa, chỉ nghe thấy giọng điệu ái muội của người nọ, hắn nói: "Thẩm Tại Luân, thì ra cậu muốn ngủ với tớ à? "

Lỗ tai Thẩm Tại Luân nóng đến sắp nổ tung, giơ tay muốn đẩy Lý Hi Thừa ra, lại bị hắn nắm lấy cổ tay. Lòng bàn tay cậu dán lên lồng ngực cường tráng của người nọ, cách một lớp vải mỏng, làm cậu nhớ tới tối qua mình chạm vào ngực của người kia mà không có gì ngăn cản.

Mồ hôi nhễ nhại, trơn trượt, cơ bắp vừa mềm vừa cứng, nóng như thiêu đốt...

Cậu đang nghĩ gì vậy?

Còn chưa kịp gạt những suy nghĩ lộn xộn này sang một bên thì Lý Hi Thừa đã hôn cậu.

Cậu nín thở, Thẩm Tại Luân bị đè lên ghế, nụ hôn này khiến người cậu mềm nhũn, ở thắc lưng hơi đau vì tư thế khá khó chịu. Rất nhanh cậu liền không chịu nổi nữa, ôm lấy cổ Lý Hi Thừa, trong lúc thở dốc mơ hồ nói: "Dừng lại một chút, thắt lưng tớ hơi đau. "

Lý Hi Thừa buông môi cậu ra, tay vòng ra phía sau sờ sờ thắt lưng của cậu: "Chỗ này? "

Trán Thẩm Tại Luân đặt lên vai Lý Hi Thừa, nói: "Ừ, đừng ấn nữa. "

"Ăn mì trước đã." Lý Hi Thừa buông cậu ra, đứng dậy lấy điện thoại di động, "Tớ mua ít thuốc để lát nữa sẽ mát xa cho cậu. "

"Cậu đi xuống?" Ánh mắt Thẩm Tại Luân nhìn theo hắn, Lý Hi Thừa cầm điện thoại di động trở về, tiếp tục ngồi xuống bên cạnh cậu, đưa đũa cho cậu nói, "Tớ không đi xuống, để shipper đem lên là được rồi. "

Thẩm Tại Luân nhận lấy đũa, lấy điện thoại di động của hắn đặt sang bên cạnh: "Cậu cũng ăn đi rồi muốn làm gì thì làm. "

Lý Hi Thừa cong khóe miệng, kề mặt mình sát mặt cậu: "Vậy cậu đút cho tớ ăn đi. "

Người này nói xong liền mở miệng ra, Thẩm Tại Luân liếc hắn một cái, gắp một đũa mì cho vào miệng hắn, hắn ăn xong cậu lại tiếp tục đút đũa thứ hai, sau đó hắn liền lấy đũa gắp cho cậu ăn.

Đợi đến khi bát mì của hai người hết sạch, Phô Mai dưới bàn đã nằm úp bên chân bàn ngáp ngắn ngáp dài.

Lý Hi Thừa đặt những loại thuốc cần thiết, dọn dẹp bát đũa rồi vào phòng bếp rửa, Thẩm Tại Luân khom lưng muốn ôm Phô Mai, đưa tay ra mới nhớ mình không đeo găng tay, liền đi lấy bao tay đeo sau đó ôm Phô Mai ngồi xuống sô pha xem TV.

Sáng nay khi Lý Hi Thừa thức dậy thời tiết rất tốt, nhưng khi cậu thức dậy thì trời bắt đầu có nhiều mây, lúc này mây bên ngoài càng ngày càng dày, bản tin trên TV đang thông báo sắp có bão đổ bộ.

Sờ sờ đầu của Phô Mai, Thẩm Tại Luân nói với người trong bếp: "Buổi chiều tớ muốn về nhà một chút. "

"Về làm gì?" Lý Hi Thừa quay đầu lại hỏi cậu, "Mấy ngày nay cậu cứ ở chỗ của tớ đi. "

"Tớ về lấy máy tính, vẫn còn nhiều tài liệu tớ phải sử dụng."

Lý Hi Thừa nhìn bầu trời bên ngoài: "Vậy bây giờ chúng ta đi, đi sớm về sớm, lát nữa rẽ ngang siêu thị mua chút đồ tích trữ. "

Đứng dậy đi ra ban công, Thẩm Tại Luân lấy mấy bộ quần áo của mình vào, sau khi thay đồ xong Lý Hi Thừa cũng đi vào. Nhìn cậu đã ăn mặc chỉnh tề, Lý Hi Thừa đến ôm eo cậu, mặt vùi sau tai cậu ngửi ngửi, khi cậu ngứa đến muốn cười thì bị hắn nắm lấy cằm trao cho mình một nụ hôn.

Phô Mai ở bên chân hai người bọn họ, ngẩng đầu nhìn bọn họ ôm ôm ấp ấp, không biết là nó có hiểu hay không, nó đứng thẳng dậy và "Gâu" với bọn họ một tiếng, sau đó đi vòng vòng quanh chân hai người họ.

Thẩm Tại Luân bị tiếng kêu của Phô Mai đánh thức, tránh né Lý Hi Thừa không cho hắn hôn, Lý Hi Thừa ôm cậu thở dài, dán vào tai cậu nói: "Cậu phải tập cho nó thói quen ăn "cẩu lương", nếu không nó sẽ đói bụng. "

Không để ý tới lời nói bậy của Lý Hi Thừa, Thẩm Tại Luân kéo cánh tay đang đặt ở eo mình ra, nói: "Mau đi ra ngoài đi. "

Khi shipper mang thuốc lên, Lý Hi Thừa mát xa cho Thẩm Tại Luân một lát rồi mới cùng nhau đi xuống. Lúc đang đi thang máy, điện thoại di động của Lý Hi Thừa vang lên, hắn bắt máy sau đó trực tiếp hỏi: "Có chuyện gì vậy? "

Người ở đầu dây bên kia nói: "Tôi có một đơn hàng cần phải kí nhận rồi bỏ nó vào tủ lạnh, anh có ở nhà không, nhận giúp tôi với."

"Người giao hàng đang ở đâu?" Lý Hi Thừa hỏi.

"Đang ở trước cổng khu chung cứ, " Lương Trinh Nguyên nói, "Nếu anh rãnh thì đến đọc số điện thoại của tôi rồi nhận hàng giúp tôi. "

"Được." Lý Hi Thừa dứt khoát trả lời, hắn cúp điện thoại quay đầu nhìn cậu, hắn thấy trong mắt Thẩm Tại Luân đang ẩn chứa điều gì đó.

Cất điện thoại di động vào túi quần, thừa dịp trong thang máy không có người, Lý Hi Thừa nắm tay Thẩm Tại Luân nói: "Là Lương Trinh Nguyên, là hàng xóm đối diện nhà tớ, cậu ấy đi núi Vũ Di công tác nên không có ở nhà, bảo tớ nhận hàng giúp cậu ấy. "

Hôm sinh nhật Đặng Di, Thẩm Tại Luân có gặp mặt Lương Trinh Nguyên, mặc dù lúc đó tâm trí đều đặt ở trên người Lý Hi Thừa, nhưng Thẩm Tại Luân vẫn nhớ kỹ cậu trai có khuôn mặt xinh đẹp kia.

Nhớ đến lúc mình vừa về nước, Lương Trinh Nguyên từng ngồi ở ghế lái phụ của Lý Hi Thừa, hai người không chỉ thân mật với nhau mà còn cùng nhau ra ra vào vào, cho dù biết bọn họ không có loại quan hệ kia nhưng trong lòng cậu cũng cảm thấy hơi khó chịu,

Thấy cậu không lên tiếng, Lý Hi Thừa tới gần cậu nói: "Lương Trinh Nguyên có bạn trai rồi, căn nhà đối diện chính là của bạn trai cậu ấy - Phác Tống Tinh, giờ cậu ấy đi núi Vũ Di là đi cùng với hắn. "

Thẩm Tại Luân nhìn chằm chằm con số trên thang máy: "Cậu và cậu ấy quen nhau khi nào vậy? "

heejake - thử lại lần nữaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ