Chương 8: Cảm xúc

145 19 0
                                    

Chiều tàn màu cam phản chiếu trên dòng sông Chao Phraya, người đàn ông trung niên trên miệng ngậm điếu thuốc sắp tàn, một tay giữ bánh lái, tay còn lại bỏ vào quần, ánh mắt ông sắc lẹm như muốn giết chết người khác.

"Sao hôm nay lại đến tìm ta?"

Người đàn ông quay ngoắc ra đằng sau.

"Chỉ là không có việc gì làm... "

Namtan vẫy tay, mắt hướng về ánh mặt trời sắp lụi tàn, tựa như con sông đang nuốt chửng đi mặt trời to lớn chói chang.

"Phuwin"

Namtan gọi ông ta.

Ông nhìn cô không đáp.

"Tình yêu là gì?"

Phuwin trợn mắt nhìn cô, mặc kệ con thuyền đi đến đâu.

"Cô?"

"Không, tôi chỉ muốn biết nó là gì thôi."

Ông ta vứt điếu thuốc xuống đất rồi dùng chân chà chà, khoanh tay đứng nhìn cô.

"Làm ta nhớ về thời trẻ... Người đó như ánh dương ấm áp mà ông trời mang đến cho ta, là ánh sáng chiếu rọi cuộc đời tăm tối chẳng còn hi vọng của ta... "

Phuwin nhìn về phía trước, ánh mắt dịu lại đượm chút sầu muộn.

"Sau đó thì sao?"

"Haha... Làm gì còn sau đó nữa..."

Ông đưa tay vuốt nhẹ mái tóc xơ của mình rồi cười.

Namtan mở điện thoại.

[Thằng Nani sắp chết rồi.]

"Phuwin, đưa tôi về bờ đi, có chút chuyện."

"Ơ hay, muốn đến thì đến, muốn về thì về như thế sao?"

Cô trừng mắt nhìn ông.

"Rồi rồi."

--------------------

Bầu trời chuyển thành màu xanh đen, đâu đó trên kia lại lấp ló vài vì sao nhỏ vẫn muốn tỏa sáng trong màn đêm.

Phuwin ngồi trước căn chòi nhỏ gần bờ sông.

"Đã lâu rồi nhỉ Naravit... Tưởng chừng như đã quên đi, nhưng vẫn còn đọng lại trong trái tim vài vết xước không thể phai... Con bé làm tôi nhớ đến bản thân bồng bột thời trẻ, lạc lối, vô cảm... Có thể nào đưa tôi trở về không?... Cái thời anh còn bên cạnh tôi mọi lúc mọi nơi ấy... "

Ông cầm trên tay tấm ảnh cũ kĩ đã ố vàng, tay gạt đi hàng nước mắt cứ tuôn.

---------------------

Căn nhà ấy vẫn tối như thế, ảm đạm, lại có mùi hương khó chịu...

"Mày về trễ. "

Chàng thanh niên cao ráo, khá gầy đứng tựa vào tường cầm ly nước chứa chất lỏng màu đỏ thẫm lắc qua lắc lại.

"Nó chết chưa vậy?"

Namtan mặt lạnh tanh nhìn cậu.

"Chưa, thấy nó cũng dai, chắc thịt nó cũng thế. "

"Nanon, mặt mày bị làm sao vậy?"

[NamtanFilm] Tôi và sát nhân biến tháiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ