Nhìn thấy cảnh tượng trong phòng VIP, đôi mắt Bạch Hi Anh khẽ nhúc nhích, chần chờ một chút.
"Mộc Tổng, tôi có phải đến không đúng lúc?" Bạch Hi Anh do dự nói.
Giọng nói quen thuộc vang lên, Lâm Tinh Trúc ngẩng đầu nhìn, quả nhiên thấy Bạch Hi Anh đứng trước cửa, đôi mắt sáng liếc nhìn vào phòng, đầy sự do dự và chần chừ.
Lâm Tinh Trúc vô thức dịch mông sang bên cạnh một chút.
"Mộc Tổng." Lâm Tinh Trúc cười như không cười: "Nguyên lai cô có chủ ý này a."
Cố ý hẹn tại quán bar, thừa dịp nàng không sẵn sàng lại cố ý gọi tới mấy cô gái mặc sườn xám, căn lấy thời gian đem Bạch Hi Anh tới, mục đích là để nàng thấy mình phóng túng, nhờ đó bôi đen hình tượng tốt đẹp của mình trong lòng Bạch Hi Anh.
Mộc Mộ Thanh một mặt chính khí, ngữ khí nhàn nhạt: "Tôi nghe không hiểu cô đang nói cái gì."
Ngay sau đó, nàng hướng cửa vẫy tay, thả giọng ôn nhu: "Chính là chỗ này, cô không có đi sai."
Bạch Hi Anh chậm rãi bước vào.
Thấy vậy, Lâm Tinh Trúc khẽ nhúc nhích lông mi dài, ánh mắt rơi vào cô gái mặc sườn xám bên cạnh.
Nữ nhân bị nàng nhìn lạnh lùng, sau lưng cảm thấy mát lạnh, trên mặt vô ý thức lộ ra một nụ cười nhu thuận.
Lâm Tinh Trúc không làm khó các nàng, vì họ đều là người làm công, lão bản trả tiền để họ tiếp rượu, họ chỉ có thể ngoan ngoãn chấp nhận.
Lâm Tinh Trúc thu lại ánh mắt, giọng nói thanh đạm vang lên trong phòng, đủ để tất cả mọi người nghe thấy: "Cô ngồi bên cạnh tôi, tôi đã không cần và cũng không có tiền, không bằng các cô đi tìm người trả tiền."
Lâm Tinh Trúc nở một nụ cười yếu ớt, chỉ chỉ ghế sofa đối diện Mộc Mộ Thanh, nói: "Người trả tiền ở đây."
Nàng nháy mắt, dùng ngữ khí trêu chọc nói: "Mộc Tổng sợ không phải tin tức có chút lạc hậu, tôi sớm đã không tiếp xúc những thứ này..."
Nàng dừng lại một chút, lơ đãng nhìn lướt qua Bạch Hi Anh đang tò mò nhìn mình, cười bổ sung: "Ngược lại là Mộc Tổng, vừa rồi vỗ tay một cái, mỹ nhân ngư mà vào, xem bộ dáng là người trong nghề a."
Lâm Tinh Trúc cười nhẹ, nhưng đáy lòng thực sự có chút phiền chán.
Nàng thực sự phiền thấu cái bộ dáng dối trá của Mộc Mộ Thanh, đã như vậy, cái tốt đẹp diễm phúc này để chính nàng hưởng thụ đi.
Bạch Hi Anh mở to hai mắt nhìn, ánh mắt không khống chế được hướng Mộc Mộ Thanh, dường như rất kinh ngạc nàng là một người như vậy.
Mộc Mộ Thanh mặt có chút đen, nhưng sự tình đúng là nàng làm, ngay trước mặt Bạch Hi Anh, nàng cũng không tốt tiếp tục phản bác gì — ai biết Lâm Tinh Trúc không theo lẽ thường ra bài người sẽ lại nói gì.
Bạch Hi Anh đứng giữa hai người, nghe hai người đao thương kiếm ảnh giao phong, có chút đứng ngồi không yên.
"Mộc Tổng." Bạch Hi Anh gọi nàng một tiếng: "Cô không phải nói có chuyện công tác muốn trò chuyện sao?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] [EDIT-Hoàn] Sau xuyên thư, hắc liên hoa luôn diễn trước mặt tôi
RomanceQT: Xuyên thư sau ta bị hắc liên hoa diễn Tác giả: Giang Ký Ngôn Lâm Tinh Trúc xuyên sách rồi. Cô xuyên thành một nhân vật phụ trong một cuốn tiểu thuyết tình cảm giới hạn độ tuổi, tham lam muốn chiếm đoạt vai chính. Trong nguyên tác, sau khi bị t...