Đợi lâu không :)? Lâu thì kệ mấy người :>,ayyo vừa hồi chiều (29/11) thi khảo sát xong,ổn...ổn lòi lìa 🗿,vào chap đê >:)
À à sắp hết truyện rồi,có gì anh em chuẩn bị tâm lí nhé,ừm...khả năng là sau khi hết truyện tui có ý đồ là viết thêm 1 cái chap nữa,chap này là nối tiếp của cái chap "quá khứ của kẻ phản diện" ý,muốn đọc không ? Nói thử xem,không thì thôi :>
.
.
.
.
.
.
.
-t..tại sao vậy...ư-hức...hic-Việt nam tức mà không thể làm gì được,tay chân run rẩy nhìn những con người máu lạnh trước mặt,người xung đi qua cũng không hỏi han vì bản thân là người ngoài cuộc
Vậy là uổn công sức mấy ngày nay của Việt nam,đổ sông đổ bể hết rồi.Rubyly đứng bên trong cười khẩy,nhưng chưa được bao lâu thì liền ho sặc sụa,con ả sau đó liền nôn ra 1 cục máu đông,núng nhúng màu hơi đen trong thật ghê rợn,ngực con ả hơi nhói,có lẽ do nó xài hơi lố phép thuật thôi miên
-ha...không sao hết *gạt máu trên miệng* tao làm tất cả đều là để cho mày đau khổ-con ả sau đó cười cười như 1 tên bệnh hoạn
[Về phía Việt nam]
Đứng bên ngoài phiên toà,Việt nam tức chẳng nói lên lời,nếu đã vậy thì thôi,dù sao...người nhà cô đều bị thảm sát hết rồi,giờ về nhà lo toan hậu sự,mọi thứ coi như an bài,sau khi mai táng xong thì Việt nam cũng sẽ gieo mình xuống sông tự vẫn.Nghĩ là làm,Việt nam liền bắt xe trở về nhà
Con đường nhựa băng băng trên đường,mắt nam đã đỏ hoe từ lâu,đôi mắt tràn đầy sức sống và hạnh phúc chỉ còn là của quá khứ,giờ đây,đôi mắt hổ phách đấy vẫn còn nhưng bản thân nó đã chẳng còn có hồn như kia nữa.Từ xa xa,Việt nam đã thấy ngôi nhà của mình,lòng không hiểu sao lại càng thêm nặng trĩu
Trả tiền rồi bước xuống xe,không gian xung quanh không hiểu sao lại yên tĩnh và u ám đến vậy,nhưng Việt nam không quan tâm,bước vào bên trong,nhẹ nhành mở cánh cửa gỗ lớn ra
-...?-Việt nam nhìn mà hỏi chấm,cái cảm giác bất an tràn ngập khắp người,xác gia đình nam đâu ?
-CÓ AI KHÔNG ?!-Việt nam nói lớn vào bên trong,nhưng thứ đáp lại nam chỉ là 1 khoảng không tĩnh lặng,tay chân hơi run,bản thân không tự chủ được mà ngã khuỵ xuống
Xác đã đi đâu ? Chẳng biết nữa.Những người hầu đâu ? Đi đâu rồi ? Vô vàn câu hỏi lặp đi lặp lại trong đầu nam,Việt nam chẳng khóc nổi,quá mệt mỏi rồi
-..từ bỏ...chẳng muốn sống nữa-một suy nghĩ của Việt nam lướt qua,phải,bản thân nam cảm thấy...rất mệt mỏi
-ha..gì mà giải oan chứ,cứ đâm đầu vào đi tìm như 1 kẻ mộng du,vốn dĩ...họ.......đâu phải là gia đình thật sự của mình đâu,tốn công làm gì-nằm bẹp trên sàn,tay để lên đôi mắt như đang trốn tránh sự thật,càng nghĩ càng ức,ức chẳng chịu nổi
Bỗng có tiếng từ đâu vọng ra,có vẻ khá nhiều người.Việt nam loạng choạng ngồi dậy nhìn,một lũ áo đen,nhìn thôi nam cũng biết chúng nó đang định làm gì,và y như Việt nam đoán,chúng chạy lại bao vây,chĩa súng vào Việt nam,Việt nam không phản kháng hay nói đúng hơn là chẳng buồn phản kháng,quá mệt mỏi,quá chán rồi,đem cô đi giết đi,để ở một nơi mới,à không,cô muốn lên thiên đàng,chẳng muốn làm một con người trần tục nữa,vì cuộc đời khó quá,trôi đi nhanh quá,cô không theo kịp
BẠN ĐANG ĐỌC
[Countryhumans AllVietnam] Đến nơi tôi không thuộc về
Humor5k vote sẽ có ss2 ;) Tên cũ:Countryhumas [AllVietnam]Xuyên không vào nữ phụ cuốn tiểu thuyết chó Countryhumas [AllVietnam]Xuyên không thành nữ phụ cuốn tiểu thuyết Tên hiện tại: Countryhumas [AllVietnam] Đến nơi tôi không thuộc về Hài...