" Dm bố xin con Jihoon ơi"
" Tao nhớ Sanghyeok, nhớ Sanghyeok, nhớ Sanghyeok...
Mày đem anh ấy về cho tao được không...hức..."
" Clm mày nhớ thì đến mà gặp người ta, than cái lôn' tao có phải là Lee Sanghyeok đâu"
Jeong Jihoon lại gọi điện cho Park Jaehyeok quấy rầy, khác mỗi bạn nó uống rượu còn nó thì chọn uống nước ép
" Ảnh không chịu gặp tao hức...đù má đau lòng quá bạn ơi...hức..."
" Thế để tao bảo Siwoo bế ảnh đến đây cho mày nhé?"
Jeong Jihoon gật gật, xong thấy Park Jaehyeok nhấn nhá lướt tìm tên người yêu mình lại vội vàng ngăn cản
" Không được!"
" Thế mày muốn cái đéo gì nữa?"
" S-Sanghyeokie mà thấy tao...ảnh lại ghét tao thêm mất"
" Ừ, thế cút về"
"...mà muốn gặp quá"
" ?"
" Hay mày gọi anh ấy đến, r-rồi chụp cho tao xin tấm hình về tao ngắm..."
" Đéo? Điên cmn mất"
" Thế...gọi đi"
Son Siwoo vừa bắt máy, nghe đến tên họ Jeong kia liền muốn nổi đình lôi trận với nó. Cậu biết chuyện của cả hai rồi, mà có lỡ tổn thương đến Lee Sanghyeok nhất định đây sẽ không ủng hộ chuyện quay lại đâu
" Bé ơi anh xin em, gọi anh Sanghyeok đến đây đi, thằng Jihoon hoá thú cạp đầu anh rồi dm"
" Đéo! Chúng mày tự đi mà giải quyết"
"...Ây! Con chó ngu Jihoon tự dưng lao đầu ra đường kìa!"
" Gì?! Vãi lôn' thằng này điên tình mẹ rồi"
" Nhanh, gọi Sanghyeok tới đây đi"
" Ơ? Không nhé"
Son Siwoo dứt khoát cúp máy
Nãy giờ Park Jaehyeok nói đùa thôi, chứ người muốn lao đầu ra đường là hắn đây này
" Huhu Jaehyeok ơi, ảnh không muốn gặp tao rồi...hức...hết yêu tao thật à?"
" Ừ con"
" Tao không tin"
" Không tin thì mày làm được gì?"
" Tao...tao nhảy lầu"
" Ừ đấy nhảy đi, không ai ngăn cản đâu"
"..."
...
" Thằng Jihoon lại đòi gặp anh này"
"..."
Lee Sanghyeok ngồi soạn đống giầy tờ trong phòng câu lạc bộ. Son Siwoo nhìn anh vô cùng bình thản, lại ngỡ anh có thể đã quên đi Jeong Jihoon
Quả thực khi nghe nói Jeong Jihoon đòi gặp mặt, Lee Sanghyeok trong lòng có hơi dao động, trước sau gì cũng không thể để nó cản trở tâm trí thế nên mới tập cách gồng mình
" Anh ổn không?"
" Anh bình thường"
-Anh không ổn, không ổn một chút nào hết...