chap 6

616 60 2
                                    



Buổi tối hai người cùng nhau ở đoàn phim ăn tối, Hoàng Hùng gọi đồ ăn ngoài, cho Hải Đăng một sự chăm sóc đặc biệt.

Hải Đăng nghiêm túc suy nghĩ lại một chút tại sao lúc sáng người hâm mộ lại hỏi những câu hỏi như vậy và quyết định sau này phải chia sẻ nhiều hơn về cuộc sống hằng ngày, nói cho mọi người biết rằng cậu rất hạnh phúc. Trước khi ăn cơm, cậu sắp xếp thức ăn ra rồi cố ý đem hai bộ đồ ăn (*) chụp lại sau đó vừa cắn chiếc đũa vừa chỉnh sửa weibo.

(*) Bộ đồ ăn: dụng cụ dùng khi ăn như chén, đũa, nĩa, muỗng...

"Lúc ăn cơm không nên xem điện thoại." Hoàng Hùng đem cánh gà coca dời đến trước mặt Hải Đăng.

"Được, xinh yêu." Hải Đăng nhấn đăng rồi đem điện thoại vứt qua một bên, tiếp đó gắp toàn bộ cánh gà bỏ vào miệng, chỉ chốc lát sau nhả ra một cái xương sạch sẽ "Ăn ngon quá, nhưng mà không ngon bằng anh làm."

"Ăn của em đi."

Khi hai người dùng bữa xong thì Hải Đăng đã leo lên hot search.

Hải Đăng Doo: Người nhà đến tham ban, kết hôn thật tốt [hình].

Bà cô già ship cp: Văn án này vừa nhìn đã biết là do cậu ấy tự mình viết.

Doodoo95: Có vợ rồi thật tuyệt?

Milk foam đu số 1005: Thật xin lỗi, tôi chua quá.

vv đào dodo: Muốn kết hôn rồi...

(!) Tên acc phía trên mình không chắc edit đúng nhé, mong mọi người thông cảm cho mình.

Trong đoàn, cho dù là ai thì cũng có thể nhìn ra được tâm tình của Hải Đăng rất tốt, ngay cả đạo diễn cũng khen ngợi trạng thái của cậu không tệ, sau này bảo người nhà đến tham ban nhiều hơn, ánh mắt Hải Đăng sáng lên rồi lôi kéo đạo diễn nói "Ngài đi nói với anh ấy đi."

Buổi tối kết thúc công việc sớm, nhưng thời gian cũng sắp đến nửa đêm. Còn chưa tẩy trang Hải Đăng đã chạy đến phòng nghỉ, vừa vào liền nhìn thấy Hoàng Hùng đang nằm trên ghế sofa ngủ say, cậu nhẹ nhàng đắp áo khoác lên cho anh rồi lặng lẽ đi ra ngoài.

"Đăng vất vả rồi, ngày mai gặp lại.' Diễn viên trong đoàn chào tạm biệt cậu

Hải Đăng gắng gượng gật đầu ra hiệu, vừa tẩy trang vừa ngủ gà ngủ gật, cảnh vật chung quanh trở nên an tĩnh lại, các giác quan của cơ thể được phóng đại vô hạn chỉ cảm thấy đầu càng ngày càng nặng và trong đầu có tiếng ong ong vang dội. Cậu dùng sức chớp mắt hai cái nhưng trước mắt vẫn như cũ đều là một mảnh mơ hồ, sau đó cậu dứt khoát nhắm mắt lại dưỡng thần. Lúc sau hình như có người đi vào nói gì đó nhưng cậu nghe không rõ, trong miệng chỉ qua loa

"ừ" hai tiếng.

Có một bàn tay ấm áp đặt lên trán cậu, vừa quen thuộc lại còn thoải mái. Hải Đăng cạ cạ hai cái rồi từ từ mở mắt ra liền bắt gặp ánh mắt ân cần của Hoàng Hùng.

"Cũng may là không bị sốt." Hoàng Hùng mặc chiếc áo khoác mà Đỗ Hải Đăng đã đắp lên người anh, sofa trong phòng nghỉ quá hẹp nên anh ngủ không sâu vì vậy lúc Hải Đăng tiền vào anh đã biết.

Thần tượng của tôi là chồng tôi !Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ