KHAI MÀN: MỘ HÀN DƯƠNG

62 1 0
                                    

Xin chào, đây là Hoa Cúc, và câu chuyện bạn đang xem chính là dấu mốc trở lại của tôi sau sáu năm dài dừng chân trên con đường viết lách. Một khoảng thời gian đủ để suy tư và tái sinh những cảm xúc chôn vùi, đưa tôi trở về với niềm đam mê bút mực ngày xưa. Câu chuyện này là bản tình ca kéo dài qua hai tập truyện:

Vũ Khúc Chết Chóc (Từ chương 01 - 40)

Dạ Khúc Uyên Ương (Từ chương 41 - 80)

Đây không chỉ là câu chuyện về tình yêu, mà còn là hành trình giao thoa giữa mâu thuẫn nội tâm, định mệnh và những xúc cảm mãnh liệt. Sự căng thẳng giữa hai nhân vật chính là chất xúc tác của phản ứng tự nhiên của những nam châm đồng cực, nhưng đồng thời cũng là chất xúc tác khiến họ hòa quyện với nhau trong cơn lốc cảm xúc bất tận.

Truyện dựa trên những lập ý chính:

ÁI TÌNH

Ái tình trong câu chuyện của tôi là sự hòa quyện giữa yêu thương và nỗi đau, giữa hy vọng và tuyệt vọng. Như Xuân Diệu từng viết:

"Làm sao sống được mà không yêu,

Không nhớ, không thương một kẻ nào?"

Tình yêu là ngọn lửa đốt cháy trái tim con người, làm sáng lên cả những khoảnh khắc tối tăm nhất của cuộc đời. Thế nhưng, tình yêu giữa hai nhân vật không chỉ là sự giao thoa đơn thuần của hai trái tim, mà là cuộc đối đầu giữa hai thế giới khác biệt, nơi họ đứng ở cùng một cực, nhưng lại không thể dễ dàng tiến đến với nhau. Tình yêu đồng tính, đồng địa vị, đồng tầng lớp – một tình yêu song song nhưng mãi mãi chẳng giao thoa, trừ khi họ phá vỡ ranh giới vô hình ngăn cách.

NHỤC DỤC

Nhục dục trong truyện, được biểu tượng hóa qua thần Vệ Nữ – nữ thần sắc đẹp và tình yêu, chính là một ẩn dụ sâu sắc về sự đối lập giữa tình yêu thuần khiết và dục vọng bản năng. Nếu ngắm Vệ Nữ bằng đôi mắt trần đầy dục vọng, bạn sẽ vô tình đánh mất đi vẻ đẹp nguyên thủy của nàng. Câu chuyện của tôi cũng vậy, khi nhân vật phải đấu tranh để tình yêu không bị chi phối bởi sự thèm khát xác thịt, để giữ cho ngọn lửa của trái tim luôn sáng rực, mà không bị thiêu đốt bởi những ham muốn nhất thời.

ÁI - DỤC

Giữa ái và dục, tưởng như có thể bù đắp cho nhau, nhưng khi con người không kiểm soát được dục vọng, sự mâu thuẫn tất yếu sẽ nảy sinh.

Ỷ NHIỆM

Truyện không chỉ là câu chuyện về tình yêu, mà còn là câu hỏi lớn về ỷ nhiệm – liệu tình yêu có phải là sự tín nhiệm tuyệt đối? Liệu khi ta trao trọn niềm tin và trách nhiệm cho người mình yêu, ta có thể tìm được hạnh phúc hay lại lạc lối trong nỗi đau của sự phản bội?

Những cái tên trong truyện cũng chứa đựng ngụ ý sâu sắc:

Mộ (慕): nghĩa là yêu mến, ngưỡng mộ, hoặc có cảm tình.

Hàn (寒): nghĩa là lạnh, rét mướt, hoặc chỉ cảm giác lạnh lẽo.

Dương (阳): có nghĩa là ánh sáng, mặt trời.

Khúc Mộ Hàn: Buổi chiều tối lạnh lẽo.

Mạc Hàn Dương: Ánh sáng trong đêm lạnh giá.

Bạn hiểu ý nghĩa của nó chứ? Hàn Dương là ánh sáng trong đêm lạnh giá, tức nghĩa Hàn Dương là ánh sáng của cuộc đời Mộ Hàn.

Mộ Hàn có thể hiểu là Mộ Hàn yêu Hàn (Dương).

Hoặc có thể viết là Hàn Mộ Dương và Dương Mộ Hàn.

Đại Long Vạn trong câu chuyện của tôi là một bối cảnh hư cấu nhưng mang đậm dấu ấn lịch sử và văn hóa của đất nước Việt Nam. "Đại Long" tượng trưng cho hình ảnh con rồng lớn, biểu trưng cho sức mạnh và truyền thống kiêu hùng của dân tộc Việt Nam. Nó cũng là sự ám chỉ đến những thời kỳ lịch sử vang danh như Đại Việt, Đại Cồ Việt – những dấu ấn không phai mờ trong lòng người Việt.

"Vạn" trong "Đại Long Vạn" lại gợi nhớ đến tên gọi Vạn Xuyên – tên của nước Việt vào thế kỷ VI, thời kỳ lịch sử với nhiều biến động và sự hình thành của các vương triều mới. Bối cảnh này không chỉ là nơi diễn ra câu chuyện, mà còn là không gian để những giá trị truyền thống và hiện đại đan xen, tạo nên những xung đột phức tạp giữa danh dự, quyền lực, và tình yêu.


[ĐAM MỸ] ÁI TÌNH GIỚI THƯỢNG LƯU - HOA CÚCNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ