Dòng đần

2 1 0
                                    

Mắt thao láo nhìn lên màn hình rực sáng dẫu buổi đêm khuya khắt, có lẽ phải độ chừng đến 1 giờ sáng chẳng hơn, dẫu cái vẻ mặt ngái ngủ và trì độn, đần hết chỗ nói của tôi.

Tôi cứ bám lấy cái màn hình phủ đầy ánh sáng xanh lập lòe dưới hàng mi mãi, để rồi hồn thơ thẩn và ngơ ngác gục xuống mặc cái ánh rọi lên gương mặt lấm lem, chẳng phải bụi bẩn hay lem màu, mà là lem sắc nâu với vàng nhạt- cái thường trực dân châu á.

My comment: Đần quá nên xem truyện rồi ngủ quên.


Những dòng mình từng chắp bútNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ