12.

320 43 10
                                    

12.

việc đánh dấu tạm thời ngày hôm đó cũng giống như bao lần trước đây, sau khi quay trở lại phòng tập cả hai ăn ý không nhắc tới nữa, tất cả chỉ như một khúc nhạc dạo ngắn.

chỉ trong lòng chương hạo và sung hanbin hiểu rõ, lần này cả người đánh dấu và người bị đánh dấu đều không thể thản nhiên nói rằng "chỉ là đánh dấu tạm thời thôi mà" nữa.

một khi tâm tư không còn đơn thuần thì những việc bình thường trước đây coi nhẹ cũng trở nên gai mắt, chương hạo tự cảm thấy như vậy, thay vì xoắn xuýt mãi, anh càng muốn biết liệu sung hanbin có chung quá trình suy nghĩ như mình không - bắt đầu từ khi nào và hiện tại đã đến đâu rồi.

anh liên tục nghiền ngẫm lời kim taerae nói, thỉnh thoảng lại nhớ đến những lời thì thầm mơ hồ của sung hanbin bên tai. chương hạo cảm thấy phiền muộn ghì chặt chiếc áo lông trên người mình - thời tiết lúc này trái lại giúp đầu óc nóng bừng của anh bình tĩnh lại để tỉnh táo suy nghĩ.

sau lần đánh dấu tạm thời anh không tiếp tục tuỳ tiện làm thêm bất kì hành động thăm dò nào khác, thực ra cũng là để cõi lòng hỗn loạn của anh bình tĩnh lại, dù sao chỉ vỏn vẹn trong hai ngày qua tâm tình của anh cũng đã có sự thay đổi lớn, anh vừa phải tích cực thích ứng với sự thay đổi này, vừa phải suy nghĩ xem phủ nhận toàn bộ những ý nghĩ trước đây có phải đã quá vội vàng rồi không - đặc biệt là khi thái độ của đối phương vẫn còn rất mơ hồ.

một quyết định từ khi hình thành tới lúc kết thúc không phải chuyện đơn giản như vậy, ít nhất là đối với chương hạo, quyết định mới này kéo theo quá nhiều thứ, không thể cũng không nên chỉ một mình anh quyết.

vậy sung hanbin đang nghĩ gì?

chương hạo quay đầu nhìn về phía sung hanbin đang ngồi bên kia, từ sau ngày ấy hắn không còn bộc lộ rõ ràng cảm xúc trước mặt anh nữa, những suy nghĩ sâu thẳm trong lòng bị bóc trần trong lúc kích động khi giằng co trong góc tường ngày đó và cả những lời tâm tình vì xúc động sau khi đánh dấu không kịp giữ lại giờ đây đã được hắn gói ghém lại thật cẩn thận, một lần nữa được cất giấu sau vẻ ngoài điềm tĩnh thản nhiên.

... càng nhìn càng thấy bực.

khoé miệng chương hạo giật giật, đè lại cảm xúc muốn lao đến nắm cổ áo sung hanbin chất vấn, nhân cách nhỏ trong lòng anh giận dữ nhe nanh múa vuốt với gương mặt vô tội của sung hanbin: nói đi, tại sao lại muốn giữ anh ở lại! chăm sóc anh từng li từng tí chỉ là vì muốn chịu trách nhiệm thôi à? bảo sẽ không khiến anh phải khó chịu, rốt cuộc em muốn gì, em nói đi?!

còn cả... kim taerae nói em yêu anh, em lại nói rằng đó không phải tình yêu, rốt cuộc đâu mới là thật?

"dự báo thời tiết nói hôm nay rất có thể có tuyết đầu mùa, thật may mắn khi có thể giao lưu cùng zerose vào thời điểm này, hay là các thành viên cùng chia sẻ những chuyện liên quan tới tuyết đầu mùa đi~"

giọng park gunwook đọc kịch bản kéo chương hạo ra khỏi dòng suy nghĩ vẩn vơ, anh liếc qua camera bất giác ngồi thẳng lưng lại. tầm quan trọng của buổi livestream cuối cùng của nhóm thế nào ai cũng hiểu, dù không rõ kế hoạch có được lên kỹ lưỡng hay không, nhưng riêng việc thời lượng live hơn hai giờ đồng hồ cũng có thể thấy được nỗ lực của bọn họ.

[edited/binhao/abo/mpreg] lovesickNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ