Chap 8

466 59 2
                                        

- Hân hạnh được gặp, Chu Yếm - Ôn Tông Du đứng trước mặt y bình thản nói

- Bạch Cửu đâu?

- Từ từ nào, chúng ta nói bàn chuyện một lát

- Ta không có thời gian. Mau giao Bạch Cửu ra đây

- Nếu ta không giao ra thì ngươi định làm như nào?

Triệu Viễn Châu không bình tĩnh được nữa liền dùng Nhất Tự Quyết nhưng không được

- Có phải ngươi đang thắc mắc tại sao lại không sử dụng được yêu lực phải không?

- Ông đã giở trò gì?

- Ta muốn phong bế năm giác quan của ngươi để lấy nội đan. Hiện tại, ngươi đã mất bốn giác quan rồi - Ôn Tông Du tự đắc nói

- Ngươi có muốn biết là ai đã ra tay với ngươi không?

- Là Bạch Cửu đó

- Không thể nào - phản ứng đầu tiên của y là không tin những lời đã nghe

Ôn Tông Du thấy y phản ứng như thế liền lùi ra một bên, đứng phía sau lưng Ôn Tông Du là Bạch Cửu

- Tiểu Cửu? Thật sự là ngươi đã làm như vậy sao?

Y chờ đợi câu trả lời của Bạch Cửu, chỉ cần cậu nói không phải y liền tin lời cậu. Nhưng sự thật quá phũ phàng

- Phải - Bạch Cửu cúi gầm mặt nói

- Ôn Tông Du có phải ông  đã uy hiếp Bạch Cửu làm những chuyện này không?

- Ngươi đoán xem. Bây giờ ngươi gần như đã mất hết yêu lực, vậy thì thằng nhóc này cũng không còn giá trị lợi dụng nữa

Bạch Cửu nghe thế liền quay sang nói với Ôn Tông Du

- Cha mẹ ta đang ở đâu? Ông đã nhốt họ ở đâu?

- Cha mẹ ngươi đã...chết rồi. HAHAHA. Ngươi bị ta lừa rồi nhóc à. Nếu ngươi đã không còn giá trị lợi dụng nữa thì xuống dưới mà đoàn tụ với cha mẹ ngươi

Ôn Tông Du chuẩn bị ra tay giết Bạch Cửu. Cậu cũng không phản ứng mà nói đúng hơn là không đủ sức mạnh để phản kháng và cậu tin lời của Ôn Tông Du rằng cha mẹ cậu đã chết. Nên Bạch Cửu cũng muốn theo họ

- Dừng tay

Triệu Viễn Châu nãy giờ chứng kiến hết toàn bộ. Y biết cậu bị ép nên mới làm vậy. Trước mắt y bây giờ là một tiểu thỏ con tuyệt vọng, đau khổ, chỉ muốn dùng cái chết để đi tìm cha mẹ mình ở một nơi khác. Mặc dù y đã bị phong bế bốn giác quan nhưng để ngăn cản Ôn Tông Du giết Bạch Cửu không thành vấn đề

- Là thằng nhóc này đã phong bế giác quan của ngươi. Ngươi không trách sao?

- Ta không trách. Cậu ấy cũng chỉ là bị ngươi lừa thôi và cậu ấy cũng là bạn của ta - Y nhìn Bạch Cửu rồi nhẹ nhàng nói

Y vừa nói vừa đi về phía Ôn Tông Du, y bắt đầu thu hẹp khoảng cách. Y sợ đứng ở khoảng cách xa quá lỡ Ôn Tông Du lại ra tay với Bạch Cửu nữa sẽ làm hắn trở tay không kịp. Bạch Cửu thấy Triệu Viễn Châu đi lại liền chạy đến chỗ của y

[LY CHU] TIỂU TRÚC MÃ CỦA TANơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ