p3

1 0 0
                                    

11

Provence cuối cùng vẫn không đi được.

Xin visa cần người trực tiếp đến làm thủ tục, nhưng Giang Dự cương quyết khẳng định rằng vợ anh ta vẫn còn sống.

Triệu Tử Tình đến đồn cảnh sát bảo lãnh anh ta. Nghe rõ câu chuyện, cô ấy tròn mắt, không thể tin được, nhìn anh ta chằm chằm.

"Giang Dự, anh đừng làm em sợ! Thẩm Thuý Thuý đã chết rồi mà!"

Vốn dĩ đang rất bình tĩnh, nghe thấy những lời này, Giang Dự bỗng bật dậy.

Đôi mắt anh ta đỏ ngầu, dáng vẻ có chút cuồng loạn.

"Cô nói cái quái gì vậy! Vợ tộ vẫn sống rất tốt! Tôi không cho phép cô nguyền rủa cô ấy như thế!"

Tôi không kiềm được mà lùi lại một đoạn, nhíu mày suy nghĩ: trạng thái tinh thần của Giang Dự thực sự có vấn đề rồi.

Nhìn dáng vẻ của anh ta, cảnh sát cuối cùng cũng không dám để anh ta rời đi. Họ chu đáo giúp anh ta liên lạc với một bác sĩ tâm lý giàu kinh nghiệm.

Chẩn đoán cho thấy Giang Dự mắc chứng hoang tưởng. May mà mới ở giai đoạn đầu, triệu chứng nhẹ và không gây ra hành vi quá khích.

Giang Dự chống tay lên bàn, thái độ rất kiên quyết.

"Mọi người cứ nói hoang tưởng thì là hoang tưởng đi, tôi không cần điều trị."

Vị bác sĩ ngoài năm mươi đẩy kính, hỏi:

"Tại sao?"

Giang Dự mím môi, cúi đầu xuống. Đôi mắt anh dần đỏ lên.

Vài phút sau, anh ta chậm rãi nói:

"Bởi vì như vậy, tôi có thể nhìn thấy cô ấy."

12

Giang Dự giao toàn bộ công việc cho cấp dưới, tự cho mình một kỳ nghỉ dài.

Anh ta rất ít ra ngoài, mỗi ngày chỉ ở nhà, tập trung dành thời gian cho tôi.

Cho hình ảnh tôi trong trí tưởng tượng của anh ta.

Anh ta bắt chước tôi, cầm một gói đồ ăn vặt, thu mình vào góc ghế sofa.

Vừa ăn vừa xem bộ phim tình cảm drama mà trước đây tôi từng đề xuất nhưng bị anh chê là vô bổ, vô nghĩa. Xem từ đầu đến cuối, còn thỉnh thoảng quay sang "tôi" để bàn luận về nội dung.

Đến gần giờ cơm, anh ta cũng học cách rửa tay, vào bếp nấu những món tôi hay làm cho anh ta. Không biết làm thì lên mạng tra công thức.

Nhưng anh ta không nhận ra rằng, những món tôi làm đều theo khẩu vị của anh ta. Còn tôi, thật ra không thích ăn mấy món đó.

Triệu Tử Tình vẫn thường xuyên đến tìm anh ta, nhưng mỗi lần đều bị anh ta từ chối ngay tại cửa.

Đến khi cô ấy khiến anh ta bực mình, anh ta nói thẳng:

"Cô có thể đừng đến nữa được không? Tôi không muốn Thuý Thuý không vui!"

Triệu Tử Tình cố kéo áo anh ta, nhưng khi anh né tránh, đôi mắt cô ấy bắt đầu ngấn nước.

CHỒNG TÔI CHỌN BẢO VỆ BẠCH NGUYỆT QUANG Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ