Chap 37 : Rất Đau Rất Đau

642 37 0
                                    

Đêm...nổi gió lớn, sấm chớp vang rầm, mưa to tầm tã. Những cái cây trên con đường thông với biệt thự ở đỉnh núi, bị gió thổi nghiêng vẹo tã tơi, vang lên tiếng "hua la la".

Cửa sổ bị gió thổi mở tung ra, "cạch cạch cạch", quấy rầy Kim Myung Soo đang chăm chú vào công việc. Anh đứng dậy đóng cửa, nhìn những xáo động của núi rừng trong màn đêm ở bên ngoài cửa sổ, không khỏi nhíu mày lại. Giờ này rồi, vẫn chưa có động tĩnh của người phụ nữ kia!

Ham quản gia gõ cửa, mang coffee vào, định ra ngoài. Anh gọi bà lại: "Cô ta về nhà chưa?"

Ham quản gia sững một hồi, mới có phản ứng lại người trong miệng anh nói là ai, lắc đầu. "Phu nhân vẫn chưa trở về! Có cần phái người đi tìm cô ấy không?"

"Không cần đâu! Bà ra ngoài đi!" Kim Myung Soo lãnh đạm nói. Mặc dù trong lòng có chút lo lắng, nhưng anh cực lực phủ nhận điểm này. Là cô tự mình ban đêm chạy loạn ra ngoài, cho dù xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, cũng do cô tự làm tự chịu.

Có lẽ, trong lúc anh lo lắng cho cô, cô đang cùng người tình ở trong bệnh viện anh anh em em liếc mắt đưa tình.

Những hình ảnh đó xẹt qua trước mắt anh, anh không khỏi siết chặt tay lại, nổi cả gân xanh.

"Là!" Ham quản gia mở cửa ra, ngoài cửa có một bóng người rất ấn tượng. Cả người ướt như con chuột lột, đầu tóc rối tung, che khuất phân nửa khuôn mặt, sống động như một con quỷ nữ. Bà bị dọa đến lạnh người, một lúc sau mới nhận ra người đó là ai. "Thiếu, thiếu phu nhân?"

Kim Myung Soo lập tức quay người, cũng nhìn thấy dáng người giống quỷ cùng sắc mặt trắng bệch của Park Ji Yeon . Cô căm hận nhìn mình, tay run rẩy nắm chặt lại, nước mưa men theo ngón tay trắng bệch của cô chảy xuống.

Anh ý thức được điều gì đó.

Ham quản gia lo lắng khuyên nhủ: "Cô nên đi tắm trước đi, kẻo bị cảm đó!"

Park Ji Yeon đẩy bà ra, đi vào phòng.

"Thiếu phu nhân...."

"Bà ra ngoài trước đi!"Giọng nói của cô ảm đạm khàn khàn, giống như từ bên dưới địa ngục phát ra vậy.

"Nhưng mà...." Ham quản gia do dự nhìn Kim Myung Soo , thấy anh gật đầu, lúc này mới đi ra ngoài.

"Nửa đêm diễn vỡ giận dỗi , thật thú vị." Kim Myung Soo mỉa mai nói một câu, quay trở về ngồi phía sau bàn làm việc, tiếp tục vùi đầu vào chỉnh sửa tài liệu, bình tĩnh đến đòi mạng.

"Tại sao chứ?" Cả người Kim Myung Soo lạnh lẽo, cho dù có lạnh, cũng không bằng sự lạnh lẽo của trái tim. Cô trước giờ chưa hận bất kỳ người nào, nhưng bây giờ, cô thực sự hận đến mức muốn kéo anh xuống địa ngục.

"Cái gì mà tại sao?" Anh tùy tiện nói một câu cho có lệ.

"Tại sao phải gạt tôi chứ? Tại sao lợi dụng tôi hả?" Park Ji Yeon thét lên như phát điên, âm thanh sắc bén như có thể làm vỡ cả thủy tinh, lòng đau như cắt. "Tất cả đều do anh làm....là anh vu oan cho Yoo Seung Ho , là anh đổ tội ngoại tình cho chúng tôi, là anh là anh...."

Hợp đồng hôn nhân 100 ngày ( MyungYeon ver) CoverNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ