Chương 1: CỐ NHÂN - Phần 1

12.8K 165 11
                                    

Fanfic Vĩnh Cửu - Sophie Nguyễn


Phần 1 - Chương 1:


" CHƯƠNG 1: CỐ NHÂN


"Bạch Tử Họa,tất cả những gì đã làm trong kiếp này ta chưa từng hối hận.Nhưng nếu có thể quay lại từ đầu,ta không bao giờ muốn yêu chàng nữa."


- Không!!!!


Bạch Tử Họa bật dậy trong đêm ,trán đầm đìa mô hôi,tiếng hét vang cả Tuyệt Tình Điện.Làm người nằm cạnh cũng tỉnh dậy theo.Hoa Thiên Cốt khẽ chạm vào dạ minh châu ở góc giường,cả căn phòng bừng sáng.Nàng ôm lấy Bạch Tử Họa,xoa xoa lưng Người như trấn an rồi vương tay khẽ lau mồ hôi trên trán Người.


-Sư phụ,thiếp ở đây.chàng gặp ác mộng à...đừng sợ,Tiểu Cốt ở bên Người.


Không ngờ Trường Lưu thượng tiên lại gặp ác mộng, hắn nhìn thấy nàng từ từ biến mất trong vòng tay hắn,nhưng hắn lại bất lực buông tay nàng.


-Tiểu Cốt! Nàng có yêu ta không?


Nhìn gương mặt hoảng sợ và thất thần kia, HTC không khỏi giật mình,nàng biết Người yêu mình nhưng không ngờ với Người mình lại quan trọng như vậy.


-Yêu,người thiếp yêu nhất là chàng,sư phụ thiếp.


Hoa Thiên Cốt còn chưa kịp nói hết câu thì BTH đã ôm chặt lấy nàng. Chặt đến nỗi nàng cứ tưởng mình sắp không thở được.Cả căn phòng im lặng , có lẽ đến cả tiếng thở cũng nge thấy được.BTH ôm nàng vào lòng như ôm một vật báu,rất quí giá,rất mong manh.Khẽ cất tiếng


-Nàng vẫn còn gọi ta là sư phụ sao? Chẳng lẽ trong lòng nàng ta vẫn là một người thầy nào phải phu quân.


Câu nói vừa dứt,ngón tay ngọc ngà nhỏ nhắn của HTC đã đặt lên môi BTH như đang ngăn một điều gì đó.


-Vậy thiếp phải gọi chàng thế nào?


-Sao chưa từng nghe nàng gọi ta là Tử Họa?


-Sư phụ đại nhân! Hơn ai hết chàng biết rỏ đệ tử Trường Lưu không được gọi tên húy của Tôn Thượng mà.


BTH cắn nhẹ vào vành tai HTC.Hay thật, nàng đang coi mình là một đệ tử bình thường thật đấy!


-Hoa Thiên Cốt nàng quên thân phận của mình rồi à,hay là trong mắt nàng rỏ ràng chẳng có phu quân như ta.


Câu nói tuy nhẹ nhàng nhưng lại làm người khác cảm thấy lạnh sống lưng.Qủa thật từ ngày gặp nhau cách đây hơn trăm năm nàng chưa từng gọi tên sư phụ,suốt ngày chỉ sư phụ,giận dỗi thì Tôn Thượng chứ chưa từng gọi một tiếng Tử Họa.Nàng ngữa mặt lên nhìn Người,vẫn ánh mắt ngơ ngác ấy:


-Nhưng người là Trường Lưu thượng tiên,là người đứng đầu tiên giới,thiếp nào dám gọi thẳng tên!


Hắn khẽ châu mày nhưng ý cười hiện lên trong mắt.Thì thầm vào tai nàng,


-Cho dù ta là ai thì vẫn là phu quân nàng-Bạch Tử Họa,ta chỉ muốn nge một tiếng thôi mà,Tiểu Cốt!


-Đc rồi,Tử Họa! Nói cho thiếp biết trong giấc mộng chàng đã nhìn thấy gì mà lại sợ đến toát mồ hôi như vậy?

[FULL] [Hoa Thiên Cốt] [Fanfic Họa Cốt] Vĩnh cửuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ