Chương 38

6.8K 461 24
                                    

Lúc trở lại Vân Phù Môn đã là buổi tối, Vân Ca đơn giản làm một ít thức ăn.

"Ăn cơm." Vân Ca bưng thức ăn dành riêng cho tiểu đồ nhi lên.

"Sư tôn, ta sẽ ngoan ngoãn chờ ngươi trở về...." Tiểu Huyễn Mạt nhào vào trong lòng Vân Ca, úng thanh úng khí nói.

Vân Ca đột nhiên nhớ lại kiếp trước, khi đó, cháu trai cháu gái của nàng nếu như nghe được ba mẹ phải ra khỏi nhà, nửa ngày đều không ở nhà, cháu gái năm tuổi nhất định sẽ cười hì hì ngậm ngón tay tự nhủ: "Ba mẹ không ở nhà, chúng ta thật vui vẻ!"

So với vẻ mặt như trời sắp sập xuống của tiểu đồ đệ, Vân Ca càng hy vọng có một ngày nào đó nàng có thể thấy tiểu đồ nhi giống như cháu gái của nàng, trái tim nho nhỏ, tuổi tác nho nhỏ, được thương yêu đến thậm chí có chút bướng bỉnh, hy vọng có thể có thời gian được tự do, mà không phải tiểu đồ nhi như bây giờ, hận không thể đem tất cả sinh mệnh gắn liền với nàng, đây là bởi vì lúc nhỏ không có được tình thương.

Vân Ca đem người bế lên, nàng rất thích ôm tiểu đồ nhi, bởi vì mỗi lần ôm tiểu đồ nhi nàng có thể cảm giác có người ỷ lại vào nàng, toàn tâm toàn ý mà ỷ lại.

"Vi sư cả đời này cũng sẽ che chở cho ngươi." Giọng của Vân Ca ngoài ý muốn có chút thâm trầm, dường như nàng đã hiểu tâm tình của những gia trưởng thương yêu con cái đến vô pháp vô thiên rồi, hiểu thì hiểu, nhưng nàng càng hiểu một câu nói "cha mẹ trăm tuổi cũng không bảo vệ được con cái đến trăm tuổi", Vân Ca nhìn thẳng tiểu đồ nhi: "Vi sư không cầu ngươi có thể cường đại bao nhiêu, cũng không cầu ngươi có bao nhiêu ưu tú, vi sư chỉ hy vọng ngươi có thể khỏe mạnh vui vẻ mà sống."

Tiểu Huyễn Mạt ôm cổ Vân Ca, nhẹ nhàng gọi một tiếng: "Sư tôn...."

Nàng chưa từng xem mình là tiểu hài tử, trái lại là người đang ôm nàng, rõ ràng sống trong tu tiên giới nhiều năm như vậy rồi nhưng lại đơn thuần đến giống như hài tử.

Nàng biết Vân Ca chân chính muốn nói là cái gì, chính là bởi vì như vậy, nàng mới càng thêm không buông được người này.

"Vi sư đi rồi, nếu như ngươi buồn chán có thể đi tìm Lâm Duyên sư thúc, cũng có thể đi tìm Lâm Linh sư thúc cùng Phù Nham sư thúc, biết không?" Vân Ca sờ đầu Tiểu Huyễn Mạt, tiểu đồ nhi thật sự là quá hướng nội, nàng vẫn hy vọng tiểu đồ nhi có thể có nhiều bằng hữu một chút.

Trong hàng chữ Lâm, cho đến giờ ngoại trừ Vân Ca cũng không có người nào kết đan, cho nên cũng không có người có tư cách thu đồ đệ, nói cách khác hàng chữ Huyễn hiện nay chỉ có duy nhất mọt người, những sư thúc đồng sư tôn và những sư thúc khác đối với Huyễn Mạt thật ra thì vẫn là rất thích, dù sao cũng là hậu bối đầu tiên, tất cả mọi người có loại cảm giác mới mẻ, chẳng qua là Huyễn Mạt không thích phản ứng người khác, hơn nữa những người khác đều là đem mình đặt vào vị trí trưởng bối, làm sao có thể một lần lại một lần mà vấp phải trắc trở, cho nên sau vài lần Vân Ca nhìn thấy một hiện tượng chính là nội môn đệ tử cùng tuổi với Tiểu Huyễn Mạt hầu như không hề tiếp xúc với Tiểu Huyễn Mạt.

Vân Ca nhìn tiểu đồ nhi ăn cơm, sau đó cũng không tĩnh toạ tu luyện, mà chỉ ôm tiểu đồ nhi cùng nhau lên giường.

Vân Ca cảm thấy may mắn kiếp trước nàng không có kết hôn sinh con, nếu không mình tâm của nàng nhất định là sẽ vỡ!

[BIÊN TẬP XONG] Cái Giá Của Nhận Sai Nữ ChủNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ