Tiêu Ý Hàn đi ra nhà hàng liền dừng bước, quay đầu lại. Tô Ninh phía sau chính là chăm chú đi đường, Tiêu Ý Hàn nhìn ra từ khi cô bé tiếp nhận điện thoại liền trở nên không vui, rất rõ ràng cảm xúc bày ở trên mặt. Tiêu Ý Hàn bất đắc dĩ cười, thật đúng là đứa nhỏ còn chưa trưởng thành.
Hai người lên xe, Tiêu Ý Hàn đưa Tô Ninh về nhà, trên đường đi hai người đều không có mở miệng nói chuyện. Tiêu Ý Hàn dù sao làm lãnh đạo đã lâu, cô biết rõ cảm xúc con gái, nhưng sẽ không chủ động dỗ dành. Mà giờ khắc này Tô Ninh cũng mất đi loại cảm giác lúc ăn cơm, nàng cảm thấy mình rất ngu, không quan tâm mục đích thị trưởng tới gần nàng, đối với nàng mà nói đều chỉ nghe theo lời. Dù sao cũng là người thuộc hai thế giới khác nhau, như thế nào sẽ cùng nàng như bạn bè đồng dạng ở chung đâu? Nghĩ đến vừa rồi tại nhà hàng hai người còn vui vẻ như vậy nói chuyện, Tô Ninh càng cảm thấy chính mình quá ngốc, tóm lại nàng cảm giác mình quá đơn thuần, nghĩ sự tình cũng quá mức đơn giản.
Trong lúc hai người trong nội tâm đều tự nghĩ sự tình, xe đã tới nhà Tô Ninh, Tô Ninh yêu cầu Tiêu Ý Hàn dừng xe cách nhà nàng bên đường không xa.
"Cám ơn chị tiễn em trở về, em đi đây." Tô Ninh vốn là muốn đem điện thoại trả lại cho thị trưởng, nhưng nàng nhìn thị trưởng dọc đường trên mặt biểu lộ đều không có, nàng nghĩ nghĩ đem lời nói nuốt trở vào, nàng thật đúng là không có dũng khí trông thấy thị trưởng đại nhân tức giận.
Tiêu Ý Hàn nhìn nhìn Tô Ninh, trong nội tâm buồn cười, cô như thế nào cảm giác Tô Ninh như là tại cùng cô luyến tiếc tiễn biệt đây. Này muốn nói lại thôi vẻ mặt bộ dáng bối rối, thật đúng là đáng yêu.
Tiêu Ý Hàn cầm qua túi của mình, tiện tay rút ra danh thiếp đặt ở trong tay Tô Ninh.
"Danh thiếp của tôi, từ nay về sau có chuyện gì em có thể tùy thời tới tìm tôi." Tiêu Ý Hàn tuy trong lòng nghĩ vô cùng nhiều, nhưng là cô tuyệt đối sẽ không biểu hiện ra ngoài mặt, lúc này cô tiếng nói như cũ là trong trẻo nhưng lạnh lùng.
Tô Ninh có chút kinh ngạc, nàng cầm danh thiếp chỉ có một danh tự cùng một dãy số nhìn hồi lâu, càng xem càng cảm thấy kỳ quái, như thế nào thị trưởng danh thiếp dĩ nhiên là như thế mộc mạc ngắn gọn ?
Tiêu Ý Hàn thấy cô bé lại đang ngẩn người, cô cũng không sốt ruột, hai tay khoanh ngực ưu nhã tựa lưng vào ghế ngồi chờ cô bé phản ứng.
"A, cám ơn." Tô Ninh phục hồi tinh thần lại, bắt gặp thị trưởng chuyên chú nhìn mình, tranh thủ muốn xuống xe.
Tiêu Ý Hàn như trước giúp đỡ Tô Ninh mở dây an toàn, nhìn nàng bước xuống.
Tô Ninh quay đầu lại cùng thị trưởng phất phất tay, liền mang theo túi hướng ngõ nhỏ đi đến, không đợi nàng đi ra xa, sau lưng liền vang lên tiếng xe, nàng quay đầu, xe thị trưởng đã khởi động.
Tiêu Ý Hàn làm cho xe về phía trước để cho tầm mắt mình cùng Tô Ninh ngang bằng, cô mở xuống cửa sổ xe nói ra: "Mua xong số điện thoại, nhớ rõ nói cho tôi biết." Nói xong cô cũng không đợi Tô Ninh đáp lại, tùy tiện khoát tay coi như là tạm biệt, liền lái xe rời đi.
Thẳng đến xe thị trưởng dần dần nhỏ đi đến khi nhìn không thấy, Tô Ninh mới một lần nữa dời bước, nàng nói không rõ ràng tâm tình của mình, như giờ phút này bước đi của nàng có cảm giác nặng nề. Nàng cũng không hiểu thị trưởng đại nhân, hôm nay một mình ở cùng, nàng như trước cân nhắc không hiểu người phụ nữ có chút lạnh lùng xa cách này, kỳ thật Tô Ninh rất muốn hỏi thị trưởng một câu, rốt cuộc tại sao phải đối với nàng tốt như vậy?
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT][EDIT-Hoàn] Nữ Nhân Của Thị Trưởng - Phong Dã
قصص عامةTên: Nữ Nhân của Thị Trưởng - 市长的女人 Tác giả : Phong Dã - 枫野 Thể loại: bách hợp, đô thị tình duyên, 1x1, HE Couple: Tiêu Ý Hàn - Tô Ninh Edit: BlackObs a.k.a Tiềm Thuốc Bắc Hy vọng các bạn tôn trọng tên truyện cũng như nhân vật của câu chuyện, việc đ...