Chương 27

14.3K 405 10
                                    

Lộ Diêu cười cười, trên mặt mang nét đau thương tôi chưa từng thấy: "Vũ Tình, nói thật, lúc đầu mình đối với cô ấy không có cảm giác, cũng không muốn đến với cô ấy, dù sao Tử Nhan đã ở trong lòng mình thời gian lâu như vậy.... Khi đó mình chỉ muốn lập tức tìm một người đàn ông để kết hôn sống yên ổn qua ngày....Nhưng sau đó cô ấy làm mình thật sự cảm động, vì mình mà làm rất nhiều chuyện. Khi ở bên cô ấy mình thấy mình có giá trị, không ai ghét bỏ mình...Tính khí mình không tốt, trước kia chơi bời cũng rất nhiều. Cô ấy cái gì cũng không hỏi, luôn chịu đựng tính tình xấu xa của mình."

Nhìn đôi mắt ngấn nước của Lộ Diêu, trong lòng khẽ đau xót. Chúng tôi đã đi qua ba mươi mùa xuân thu, đã dần mất đi những năm tháng thanh xuân, nhưng chúng tôi vẫn như cũ đứng trên con đường theo đuổi hạnh phúc, vẫn như cũ từng bước khép lại miệng vết thương...

"Vũ Tình, sáu năm của mình đối với Tử Nhan có thể chỉ có ba năm được coi là tình yêu. Bây giờ nghĩ lại có thể ngay cả tình yêu cũng không hẳn....Mình đã nghĩ rồi, chỉ cần Tiểu Hiểu không vứt bỏ mình thì mình sẽ cả đời ở bên cô ấy, cô ấy phải về Tây An mình cũng theo....trong lòng mình thật sự có cô ấy!"

Vũ Tình nắm thật chặc tay Lộ Diêu, ánh mắt hồng hồng.

"Xa Xa, cậu và Lộ Diêu nhất định sẽ sống với nhau đến bạc đầu!"

"Vũ Tình, cậu và Tử Nhan cũng vậy. Chúng ta cùng một chỗ bạc đầu."

Vũ Tình mạnh mẽ gật đầu:"Ừ."

Trải qua nhiều gió mưa như vậy, tôi cảm thấy giữa chúng tôi đã không còn có thể dùng hai từ bạn bè đơn giản để biểu đạt, mà trở thành một loại đã dung nhập vào máu xương thân thể, vào tâm hồn...

Trong mắt tôi Tiểu Hiểu là một cô gái trọng tình trọng nghĩa, mặc dù ngoài mặt cô ấy không nói, nhưng đều để trong lòng. Bạn bè xảy ra chuyện gì cô ấy sẽ xông lên đầu tiên, có khó khăn cũng sẽ là người đầu tiên ra tay giúp đỡ. Quãng thời gian Lộ Diêu trốn tránh không gặp cô ấy, cô ấy chỉ có một mình ra ngoài uống rượu, uống đến bất tỉnh nhân sự, khi tìm thấy cô ấy, trong miệng một lần lại một lần hát 'Khi tỉnh mộng'*, nước mắt không ngừng rơi...Tiểu Hiểu yêu thật lòng, hơn nữa yêu đến hoàn toàn không chừa lối thoát....Cô ấy nói lần đầu tiên gặp Lộ Diêu vừa nhìn đã biết Lộ Diêu là một cô gái tốt, chỉ là thiếu người che chở. Cô ấy không phải tò mò về tình yêu giữa hai người con gái nên đi trêu chọc Lộ Diêu, mà là thật sự động tâm. Khi đó Tiểu Hiểu như một cô gái bị thương nhưng không có nhà để về, mang theo thương tích đầy người, một mình liếm láp vết thương.....[*] Bài hát Khi tỉnh mộng - 梦醒时分 từng khá nổi tiếng ở Việt Nam qua sự thể hiện của Cẩm Ly và Đan Trường với tên tiếng Việt là "Ảo mộng tình yêu"

Bên này đang thương cảm, bên kia âm thanh chói tai vang lên phá tan nát không khí: "Mẹ ơi! Thế nào mà nắm tay ở đây! Tử Nhan, cục cưng bảo bối nhà cậu không giữ đạo làm vợ câu dẫn lã Phật gia nhà mình!"

Tôi lại nộ khí xung thiên, Lưu Hiểu, cậu không thể để hình tượng tốt đẹp ở trong lòng mình kéo dài được hai phút sao...

"Cậu đừng nói hưu nói vượn."

"Vậy cậu nói cái này là tình huống gì."

Tôi nghĩ nghĩ lại không tìm được cách giải thích phù hợp, cuối cùng bảo toàn im lặng. Tôi trầm mặc làm nhỏ không chịu nổi, đứng một bên gào thét:

[BHTT][Edit-Hoàn] Tình Yêu Gian Nan Của Nữ Tài Xế Cùng Nữ Lão BảnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ