Buổi sáng , Vương Nguyên thức dậy trong tình trạng vô cùng tồi tệ . Thứ đầu tiên cậu cảm nhận được là phần dưới đau rát , rồi đầy rẫy những thứ tối qua ùa về, liên tiếp làm cậu phát sợ . Cậu hốt hoảng quay sang nhìn con người đang bá đạo nằm phía bên kia . Khuôn mặt tuấn tú đến vậy sao ?
- " Nhìn đủ chưa ?" Vương Tuấn Khải bỗng nhiên mở mắt khiến cậu 1 giây xíu té xuống giường may mà hắn kịp kéo lại .
- Tối qua...anh... a... đồ khốn nhà anh
-Sao ?
-Anh làm gì tôi hả !!!!????
-Cần diễn lại không ?
-Anh cút cho tôi !
Vương Nguyên nói xong nhận ra có thứ gì đó sai sai . Rõ ràng anh ta mới là tổng giám đốc . Nhưng mà kệ đi, cậu mới là người bị hại . Đúng vậy , cậu bị hại...bị hại...!!! Aaaaaaaaa cậu quên mất đang là trong hoàn cảnh gì a~Sau đó , rất lâu sau , tại công ty có đơn xin nghỉ của Vương Nguyên với lí do nguyên văn là : " Tổng giám đốc cho nghỉ " -_-
______________________________
Vương Nguyên rời khách sạn , bắt 1 chiếc ta-xi và trở về nhà.
Ngôi nhà của cậu , một ngôi nhà nhỏ ở cuối phố. Trên tường rêu xanh bám lấy chằng chịt , màu sắc qua lại , vô thức tạo lên một bức họa. Vương Nguyên nhìn nó , khẽ nheo đôi mắt. Về rồi !
Cậu tìm khắp người, lấy chìa khóa mở cửa. Cậu uống một ly nước, mở tủ lấy quần áo và bước vào phòng tắm. Nước lạnh xối vào mặt , vào ngực , vào khắp người Vương Nguyên. Cậu cố gắng nén lại , rồi không chịu được nữa gào lên khóc:
- Khốn kiếp , Vương bát đản , con mẹ anh.... tên khốn... anh sẽ.. sẽ bị xe cán chết , à không anh chết rồi tôi sao có việc , anh sẽ.. sặc nước , sặc nước nửa ngày ... con mẹ anh !!!!
Tiếp đó , cậu ra chợ mua đồ ăn , nấu một ít mì. Ngon tuyệt !
________________________
Hôm sau
Vương Nguyên vừa bước vào phòng , rất nhiều người túm đến quanh cậu :
- Vương Nguyên , sao rồi sao rồi ??
- Vương Nguyên cậu sắp hóa rồng rồi nha~
- Vương Nguyên đừng quên tụi này a~ Tôi là Phi Phi ^^
Cậu ngơ ngác nhìn mọi người , rốt cuộc xảy ra việc gì vậy ?
- Mọi người đang nói gì vậy ?
- Aiyaa , cậu còn nói nữa . Đơn xin nghỉ không phải do chính Tổng giám đốc mang đến sao~~
- Lại nói lí do qua bá đạo nga~ "Tổng giám đốc cho nghỉ " .
Sau đó , rất nhiều rất nhiều người nói , Vương Nguyên không hề nghe vào . Cậu một mạch chạy lên phòng giám đốc .
__________________________________________- Vương Nguyên , cậu không được vào.
- Tôi muốn gặp Vương Tuấn Khải!
Cậu cùng thư kí cãi lộn qua lại muốn nổ họng, ả ta vẫn kiên quyết cản cậu lại . Khốn kiếp. Cuối cùng cậu đành dùng cách cuối :
- Được , tôi không làm phiền nữa.
-Cậu đi nhanh dùm đi !
Vương Nguyên quay người lại , bước đi 1 bước rồi ngã xuống đất. Cô ta chạy lại đỡ cậu , hốt hoảng lay cậu dậy . Dù Vương Nguyên là người mới nhưng có vẻ Tổng giám đốc đã để ý đến . Giờ không may đắc tội , ít nhiều sẽ bị ảnh hưởng. Cô ta hốt hoảng , không biết phải làm sao. Bỗng cậu vùng dậy, đẩy cô ta ra , chạy đến xô cửa vào.
Vương Tuấn Khải đang ngồi bên bàn làm việc ung dung uống cafe. -Vương Tuấn Khải!
- Hửm ?
- Anh... sao anh lại làm vậy ?
- Hửm?
-Cái đơn đó ><
-Ừm.
- Anh bị câm hả !
- Phiền phức! Tôi xin cho cậu nghỉ rồi sao nữa?
- Ayaaa , mọi người đều hiểu lầm hết rồi !!!
- Hửm?
- Bọn họ đều nghĩ chúng ta.. chúng ta đã phát sinh loại chuyện đó.
- Còn không phải ?
- Anh...Vương Tuấn Khải , là TẠI ANH HẾT ! TÔI GIẾT ANH!!!
___=_=____-,-____><______
End chương 4 nhé!!!
Vâng , em về rồi ạ><
Nay anni nhà em (Shyn Mon) , chương này đặc biệt tặng Mon em yêu nhá ><
Tiện thể đang có đợt vote cho MV Người Bảo Vệ , m.n vote mạnh cho 3 BB nhé . Cách vote m.n có thể vào page TFBOYSvn để tìm hiểu thêm nha><
Quý m.n ạ [Ôm][Hôn]
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Fanfic : Khải-Nguyên ] Dụ Tình
Fiksi RemajaFanfic : Dụ tình CP : Khải -Nguyên . Số chương : chưa xác định ( do truyện ta tự viết không phải đi edit nên chịu). Rating 16+ , ngược , đam mĩ , HE , sinh tử văn , cường công - nhu thụ ( aiyaaa cái này chưa chắc ) Nội dung : nội dung dài level max...