Liễu Tuyết Dương từ ngày được hai huynh muội Lưu Tử Phong cứu giúp tới nay cũng đã một tuần trôi qua. Cả ngày, nàng không dám bước nửa bước ra ngoài. Liễu Tuyết Dương sợ người của Liễu sơn trang sẽ phát hiện ra nàng, không những nàng bị bắt về mà con liên lụy tới gia đình Lưu đại phu nữa. Hiện tại, sức khỏe của Liễu Tuyết Dương cũng không có gì đáng ngại, nàng chỉ bị phong hàn nhẹ, nghỉ ngơi ba ngày đã phục hồi hoàn toàn. Mấy ngày nay, Liễu Tuyết Dương không theo Mã Gia Yên Như học y thì cũng bám theo Lưu Tử Phong luyện võ. Tư chất nàng không tồi, dù gì, nàng cũng là nữ nhi của Liễu trang chủ Liễu Hàn Nguyên. Tuy nhiên, Liễu Tuyết Dương từ nhỏ đã không hứng thú với luyện võ, nàng ta chỉ thích nghiên cứu trận pháp. Điều này khiến Liễu Tuyết Dương nghĩ mãi cũng không ra, về cơ bản, đối với một vị cô nương không phải chỉ cần cầm, kì, thi, họa là đủ thôi sao? Cho nên, Liễu Tuyết Dương bây giờ cũng chỉ ở cảnh giới Kinh Kỳ nhất phẩm. Nàng bất giác thở dài, với cái món võ mèo cào này thì một tên hạ nhân của Liễu sơn trang cũng có thể tóm được nàng. Vì vậy, Liễu Tuyết Dương hiện tại rất chăm chỉ theo Lưu Tử Phong học võ. Lưu Tử Phong cũng là một trong những nhân tài hiếm có, tuy chỉ mới mười lăm tuổi nhưng chàng cũng đã đặt chân tới cảnh giới Huyền giai thượng phẩm đỉnh phong."Phong ca ca, huynh dạy muội khinh công đi"
"Chưa được. Muội bây giờ mới luyện Kinh Kỳ nhất phẩm, căn cơ còn chưa vững, ta không thể mạo hiểm dạy muội được"
Lưu Tử Phong vừa chỉnh tư thế cho Liễu Tuyết Dương vừa giảng giải cho nàng hiểu. Không phải chàng giấu giếm gì, nhưng mười hai kinh mạch của Liễu Tuyết Dương còn chưa được đả thông hoàn toàn. Chàng căn bản không thể chỉ cho nàng được; với lại, cho dù có dạy thì nàng cũng không thể vận dụng được.
"Vậy khi nào huynh dạy muội "
"Khi nào muội đặt chân tới cảnh giới luyện Kinh kỳ tam phẩm. Nếu tư chất tốt một chút thì có thể ở cấp Kinh Kỳ nhị phẩm"
"A, thế còn phải đợi tới bao giờ chứ", Liễu Tuyết Dương chán nản, buông thanh kiếm gỗ xuống.
"Rất nhanh thôi. Nào đứng dậy, muội thử thi triển bộ kiếm pháp hôm trước ta dạy xem nào, có còn nhớ gì không đấy", Lưu Tử Phong mỉm cười dịu dàng, kéo Liễu Tuyết Dương đứng dậy.
Liễu Tuyết Dương rất nhanh chóng khôi phục lại tinh thần, nàng không tin mình không thể thi triển bộ kiếm pháp đơn giản đấy. Liễu Tuyết Dương một thân lam y, nhẹ nhàng di chuyển, mặt vênh lên, hướng Lưu Tử Phong nói:
"Để xem huynh còn dám khinh thường ta không?"
Thân người nàng uyển chuyển theo từng đường kiếm, bước chân nhẹ nhàng như lướt trên mặt nước, gương mặt yêu kiều, diễm lệ khẽ nhìn Lưu Tử Phong mỉm cười ngọt ngào, người ngoài nhìn vào chắc chắn trăm miệng như một mà đồng thanh "Hai người là đang mi lai nhãn khứ"
Mã Gia Yên Như vừa lên núi hái thuốc về cũng không khỏi trợn mắt, há miệng nhìn cảnh tượng này.
"Hai người này... không phải.. mới có một tuần thôi mà"
Bất giác nàng mỉm cười, lấy cây tiêu dắt bên hông đưa lên miệng. Từng giai điệu nhẹ nhàng, du dương vang lên, khi thì êm đềm như mặt hồ tĩnh lặng, khi thì dồn dập, mạnh mẽ như thác nước đổ ào ạt, khi thì buồn man mác, khi thì vui tươi, tràn đầy sức sống...
![](https://img.wattpad.com/cover/65768371-288-k317627.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[12 chòm sao] Thần Khí
FanficThể loại: 12 chòm sao, trọng sinh, cổ trang, kiếm hiệp, huyền nhuyễn , ngôn tình SE/OE/HE. Tình trạng: Đang tiến hành Tốc độ post: Khi nào viết xong thì post Đây là truyện "đầu tay" của mình về thể loại cổ trang. Tất nhiên trong quá trình viết tru...