Shot 2

250 18 0
                                    

Yul_HHs12 Chị gái a em thương chị nhất. Cảm ơn chị mấy bữa nay đã tận tình chỉ bảo em. Shot này dành tặng chị nha chị gái.
                                                      
                                                                    ——————————————————————————————————

Năm nay Luhan hyung sang Hàn để đón SN với các fan bên đây. Tôi biết chuyện này cách đây hai hôm nhờ một tờ báo. Tôi mà không vô tình đọc được nó thì có lẽ hyung ấy cũng sẽ giấu biệt chuyện này với tôi. Nhưng tôi không có gọi hỏi anh ấy. Tại vì tôi sợ. Tôi sợ đến khi gặp Luhan hyung tôi sẽ không biết phải nói gì với anh ấy. Bên SM nói muốn phát triển couple ChanHun vì Luhan hyung đi rồi. Mà tôi cũng không biết nên giải thích như thế nào với anh ấy. Luhan anh ấy là người rất nhạy cảm. Chắc chắn anh ấy đang rất giận tôi. Hơn nữa tôi giải thích nhưng chưa chắc gì anh ấy sẽ tha thứ cho tôi.

Nhưng mà tôi rất giận a. Anh ấy là người bỏ đi trước đến khi về cũng không nói với tôi tiếng nào. Mà thời gian anh ấy ở đây lại rất ngắn. Chẳng lẽ anh ấy không muốn gặp tôi luôn sao?! Đáng giận. Thật sự rất đáng giận. Lu huyng là nai con ngốc nghếch. 

Mấy ngày nay tôi không có gọi cho hyung ấy vì lịch trình quá bận. Không có thời gian để thở nữa. Mà điều đáng nói là Lu hyung cũng không có thèm gọi cho tôi kia. Bình thường nếu tôi bận không gọi cho hyung ấy thì hyung ấy cũng sẽ gọi điện nói với tôi vài câu. Giờ thì hoàn toàn không có. Hay là hyung ấy muốn kết thúc với tôi rồi? Hyung ấy mệt rồi? Hay là hyung ấy không chờ được nữa? 

Nhưng mà tôi chờ hyung ấy hai năm rồi. Nói kết thúc là có thể kết thúc hay sao? Như vậy chẳng phải hai năm của tôi đổ sông đổ biển à? Kì thật tôi không phải là tiếc công sức hay là tiếc thời gian gì. Nhưng mà tôi thật sự rất yêu hyung ấy. Tôi chính là chờ mong một ngày. Cái ngày mà hyung ấy quay về với tôi. Để tôi có thể hảo hảo yêu thương, hảo hảo chăm sóc cho hyung ấy. Nhưng đổi lại cho sự chờ đợi mong mỏi này của tôi là gì? Chính là đoạn tình cảm ngắn ngủi này sao? Tôi không cam tâm. Thật sự không cam tâm một chút nào. Tôi là người rất ích kỉ , có tính chiếm hữu cao lại không có lòng kiên nhẫn. Tôi nhất định bắt hyung ấy quay về với tôi.

Nha, ông trời đối xử thật ưu đãi với tôi. Tôi đến bên bờ sông Hàn. Nhìn anh ấy, rồi lại nhìn mặt hồ. Thật yên ả. Hyung ấy tĩnh lặng như dòng nước, mang một vẻ đượm buồn. Tĩnh lặng đến lạ. Tôi thật không biết, từ lúc về Trung anh ấy lúc nào cũng cô đơn như vậy ư?

Đem tất cả các hành động dù là nhỏ nhất của anh ấy thu vào tầm mắt, người anh ấy đang run cầm cập lên rồi. Seoul về đêm lạnh như vậy mà hyung ấy chỉ mặc có mỗi một bộ đồ ngủ hình nai với cái khăn quàng cổ làm tôi đau lòng muốn chết. Bất quá mấy thứ đó đều do tôi tặng nên cũng thấy ấm lòng đôi chút. Huyng ấy vẫn còn mặc đồ tôi tặng nghĩa là vẫn còn thương tôi, nhớ tôi có phải vậy không? Hay là huyng ấy quên luôn bộ nào là do tôi tặng rồi còn bộ này chỉ là tùy tiện lấy ra mặc?

Ngẫm lại mới nhớ, huyng ấy đã từng nói nếu tôi có gặp rắc rối gì, chỉ cần nói với hyung ấy, hyung ấy nhất định giải quyết giúp tôi. Nhưng mà Xiao Lu a, rắc rối này của em rất lớn. Đó chính là em rất nhớ anh. Em thật chỉ muốn đem anh về KTX, khóa cửa lại không cho cho anh đi đâu hết, bắt anh từ giờ chỉ ở với em thôi. Nếu được em còn muốn đem anh bỏ vào trong túi áo, đem anh giữ thành của riêng cơ. 

[Three-shot] [Hunhan] Khi Luhan qua Hàn đón SNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ