You're my everything.1

822 59 2
                                    

...

" Cậu trả lại kẹo cho chú ấy đi...

Cậu không ăn tớ lại đi trộm nữa

Thưa Sơ...là do con..."

Hộc...hộc...bánh xe chiếc cáng cấp cứu chạy tiếp theo là tiếng người chạy...Byulyi chạy theo cạnh Yongsun.... " Yongsun...tỉnh táo lên đi...đừng làm sao đấy...tỉnh lại nhìn em này..."

" Moonbyul không còn ở đây nữa...Yongsun à...

Cậu bỏ tớ đi...Moonbyul...tớ hận cậu...

Tớ sẽ quay lại mà..."

...

Ahhhh......Tiếng Byulyi hét lên trong tuyệt vọng và tức tối...khụy gối xuống nền nhà lạnh tanh...trên tay vẫn còn dính máu của Yongsun...nhìn nó Byulyi rất đau đớn...trước mặt cô là căn phòng cấp cứu...Yongsun đang đấu tranh nơi đó...Byulyi đang đấu tranh ngoài này...chợt dòng nước mắt trào tuôn, từ lúc xảy ra chuyện đến giờ Byulyi đã cố nuốt nước mắt vào trong không khóc...không thể khóc, trước hoàn cảnh này Byulyi chỉ có thể cứng rắn...phải đấu tranh cùng Yongsun... " Xin đấy...người hãy lấy mạng của con...đừng cướp mất chị ấy!".

Không ai đáp lại...Chúa nhân từ không trả lời điều này...đừng đánh đổi bất cứ thứ gì với Người...như vậy là không công bằng...

"Chị Byulyi..."-Tie chạy đến cũng trong tâm trạng tuyệt vọng...cậu nhìn vào của căn phòng cấp cứu...rồi nhìn Byulyi đang ngồi bệt dưới sàn nhà, đôi mắt thẫn thờ và đầy sự căm giận lẫn lo lắng.cậu không ngờ chuyện này lại xảy đến với Yongsun...tự trách bản thân mình tại sao lại không bảo vệ được cho chị ấy... "Lúc đó mày ở đâu "...Tie đá mạnh chân vào bức tường... " Khốn khiếp!...tao sẽ bắt được mày...", cậu bỏ chạy ra khỏi bệnh viện...

...Đã 3 giờ trôi qua...lòng Byulyi như lửa đốt...hết đấm tay vô tường...rồi lại ngồi...rồi lại đi..quẩn quanh trước cửa phòng cấp cứu...Byulyi đang trải qua cơn thử thách...cầu mong nó sớm kết thúc...bởi sức chịu đựng của con người là có giới hạn...

\Tích tắc..tích tắc.../Byulyi mệt mỏi đếm thời gian trôi qua khi nhìn lên chiếc đồng hồ treo tường gần đó...đã quá lâu rồi...chưa bao giờ thấy chờ đợi lại khó khăn như vậy...dù cho Byulyi đã chờ Yongsun rất lâu...chờ gặp lại Yongsun...đã là trời tối...

\Cạch/cửa phòng cấp cứu mở ra...vài vị bác sỹ đi ra ngoài...Byulyi vừa nhìn thấy đã chạy như điên tới...

"Sao rồi bác sỹ...chị ấy không sao có phải không?!"

"Cô ấy hiện đã qua cơn nguy kịch...chúng tôi sẽ chuyển qua phòng cấp cứu để theo dõi tình hình là được..."

Byulyi bận trên người bộ đồ bảo hộ, bước vào căn phòng nơi Yongsun đang được theo dõi...kéo chiếc ghế ngồi cạnh...Byulyi ngồi cạnh nhìn Yongsun...

"Cô ấy bị gãy đốt xương sườn thứ 2 và 3, phổi bị tổn thương...cùng với đó là lá lách bị rách...chúng tôi đã tiến hành khâu lại và thành công...việc còn lại là phụ thuộc vào cô ấy có khả năng hồi phục nhanh chóng không..."

[moonsun-loveagain]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ