Chương 4.2

1K 55 1
                                    

" Nguyên lai là như vậy, khó trách Hoàng Mỹ Anh hôm nay nhìn đến bọn họ lại ngẩn người." Kim Thái Nghiên bộ dạng từ trong màn sương, bừng tỉnh hiểu ra.

"Đừng để ý tới bọn họ, em chỉ cần chú ý đến anh là tốt rồi." Biện Bạch Hiền bá đạo muốn đoạt lấy nàng hết thảy.

"A! Ham muốn giữ lấy của anh cũng quá mạnh đi! Tiểu Anh nói cho em biết, nam sinh chòm sao bọ cạp đều có ham muốn giữ lấy rất mãnh liệt, xem ra quả thật không sai."

Hoàng Mỹ Anh kia thật đúng là lo thiên hạ không đại loạn a, xem ra hắn nhất định phải thúc giục Bạch Mộ Hiên thêm chút sức lực, đưa cái nữ nhân khó ưa ấy thu vào tay, không lại làm Tiểu Thái Nghiên của hắn ô nhiễm quá sâu.

" Anh thích em, cho nên sẽ nghĩ muốn chiếm đoạt hết thời giờ của em. Nếu như anh không thích em, anh ngay cả em là nam hay nữ cũng lười muốn xem rõ ràng."

" A?"

"Chờ em lớn lên một chút nữa sẽ hiểu."

" Người ta với anh là cùng tuổi nha!" Kim Thái Nghiên bất mãn phát ra âm thanh nho nhỏ kháng nghĩ. Tại sao tất cả mọi người đều đem nàng làm thành Baby a?

" Haha, em bề ngoài mưới tám tuổi, vóc dáng hai mươi tuổi, nhưng tâm trí cũng chỉ có chín tuổi, còn nhỏ hơn em trai em một tuổi. Haha!" Biện Bạch Hiền nhạo báng.

" Biện Bạch Hiền! Em không thèm để ý tới anh nữa! Anh luôn khi dễ ngươi ta thôi à." Nàng giận dỗi cầm hộp đồ ăn bước đi.

"Thái Nghiên bảo bối, anh như thế nào lại bắt nạt em chứ? Đánh là chuyện, mắng là yêu sao!" Biện Bạch Hiền nhanh chóng giữ hộp đồ ăn lại không để cho nàng đi.

" Anh buông tay ra!"

Kim Thái Nghiên cùng Biện Bạch Hiền giằng co, đang ở một hồi lôi kéo thì bên trong có một xấp phong thơ từ túi đựng hộp đồ ăn rơi ra.

"Đây là cái gì?" Biện Bạch Hiền nhíu mày, ngồi xổm xuống nhặt từng phong thư một lên. Hừ! Không hỏi cũng biết đây là thư tình. Thật là một đám tiểu tử không biết sống chết, lại dám đánh chủ ý với Thái Nghiên của hắn.

" Hiền, không có gì đâu! Chỉ là thư thăm hỏi bình thường thôi mà." Nàng đứng đắn giải thích, thật ra nàng chưa từng xem qua phong thư nào mình nhận được, về đến nhà đều là tiểu đệ của nàng giải quyết những phong thư kia.

" Phải không?" Biện Bạch Hiền rõ ràng không tin, mày cũng nhíu lại " Sẽ không phải là cái gì trọng yếu đấy chứ?"

"Đúng a! Chắc không có chuyện gì to tát đâu!" Kim Thái Nghiên gật đầu một cái.

" Vậy nếu em không ngại thì anh mở ra xem một chút nha? Anh rất tò mò muốn biết bọn họ hỏi em chuyện gì a!"

Kim Thái Nghiên mặc dù có chút không ổn, nhưng mà Biện Bạch Hiền là bạn trai của nàng có thể chia xẻ cùng nàng hết thảy, cho nên không làm gì khác hơn là gật đầu đáp ứng.

"Được rồi!"

Biện Bạch Hiền ngồi ở trên cỏ, tùy tiện lấy ra một phong thư

" Bạn học Kim Thái Nghiên thân mến, bạn là ngôi sao rực rỡ nhất trong lòng ta, cũng là vầng trăng sáng ôn nhu nhất, càng thêm là ánh mặt trời chiếu sáng sinh mệnh ta. Nếu như không thấy ngươi, ta giống như mất đi vì sao, ánh trăng, mặt trời, trải qua cuộc sống tối tăm bi thảm không có ánh mặt trời chiếu sáng.

Mặc dù ngươi bây giờ đã có lựa chọn, nhưng ta vẫn sẽ cuồng dại chờ đợi ngươi, cho đến khi người ngoài hành tinh tấn công địa cầu, cho đến khi vĩnh viễn sánh cùng trời đất, biển cạn đá mòn, ý chí ta cũng sẽ không bao giờ thay đổi. Một ngày nào đó, ngươi sẽ phát hiện rat a mới là người thích ngươi nhất. Cho ngươi một chút thời gian, mau mau quay về bên cạnh ta đi! Ta sẽ vĩnh viễn chờ ngươi! Tình yêu của ngươi – Vương Đại Minh."

Biện Bạch Hiền càng đọc mặt càng đen, hắn thật không chịu nổi nam nhân này một tên si mê vọng tưởng.

"Đây chính là hỏi thăm em sao?" Hắn giơ lên lá thư trong tay nhìn về phía nàng.

" Oa! Vương Đại Minh thật si tình đó nha! Nhưng là em đã có anh rồi, không thể nào thích hắn được. Em muốn nhờ anh của hắn khuyên hắn chết tâm a." Kim Thái Nghiên vẻ mặt ảo não biến thành bộ dáng chúa cứu thế, chắp tay trước ngực nói.

Hắn buồn cười nhìn nàng bộ dáng nghiêm chỉnh, tiện tay lại mở ra một phong thư nữa.

" Gửi Thái Nghiên. Biết rõ ràng ngươi đã mù quáng bị ác nhân lừa gạt, nhưng ta là còn yêu ngươi rất nhiều, ta biết ngươi nhất định là bất đắc dĩ, mới miễn cưỡng cùng hắn ở chung một chỗ. Mỗi khi nhìn thấy thân ảnh các ngươi đi qua, lòng của ta liền đau đớn vô cùng, giống như bị kim đâm vậy."

Hắn đọc đến đây, không nhịn được mà cười to thành tiếng.

" Hắc! Người này thật biết cách ví von! Đau đến giống như bị đám? Vậy cũng nói được, thật làm khó hắn, Haha!"

" Hiền." Nàng có chút quẫn bách kếu tên hắn, hi vọng hắn không đọc tiếp.

Nhưng mà Biện Bạch Hiền làm sao có thể bỏ qua những phong thư làm cho hắn cười to như vậy chứ, chuyện cười ở bách khoa toàn thư còn kém xa.

" Ta là cứ thế yêu ngươi, mỗi ngày ba bữa cơm trước khi ăn, sau khi ăn xong, đều muốn nhìn ảnh của ngươi, nếu không nhìn, ăn sẽ không ngon, tiêu hóa cũng khó khăn. Mỗi đêm trước khi học bài ta cũng xem ảnh của ngươi nếu không giống như mất đi ánh đèn chiếu sáng để học bài.

Thượng Đế nói nữ nhân là từ một nhánh xương sườn của nam nhân làm thành, ta có cảm giác ngươi chính là xương sườn của ta.Thái Nghiên, ngươi hãy làm xương sườn của ta đi! Nếu như ngươi không đáp ứng, vậy ta không bằng chết đi cho xong.

" Tan học ngươi nhớ đến gặp ta, nếu không phải tới công viên gặp ta, ta chờ ngươi! Chờ ta nghĩ đến chết như thế nào là đẹp nhất, không đau nhất thì sẽ dùng bồ câu đưa tin thông báo cho ngươi. Yêu ngươi!"

" Anh ta... có nghĩ ra không nhỉ?" Kim Thái Nghiên khuôn mặt tràn đầy thần sắc lo lắng.

" Em yên tâm đi! Hắn nói, hắn rất sợ đau đớn, sẽ không có dũng khí tự sát đâu!" Biện Bạch Hiềnlành lạnh nói.

" Nhưng là....."

" Không nhưng là gì hết, hắn nếu thật như muốn chết, không phải hắn nói sẽ thông báo cho ngươi hay sao? Chờ nhận được bồ câu đưa tin thì hãy lo lắng đi! Chớ ảnh hưởng đến việc ăn cơm của chúng ta, phải rồi, hôm nay chúng ta ăn gì?"

" Mẹ nói chúng ta hôm nay đi ra ngoài chơi nên không thể đi ngủ sớm được, cho nên đặc biết chuẩn bị cho chúng ta...." Kim Thái Nghiên giống như cô vợ nhỏ xoay người, bận rộn mở hộp đồ ăn chuẩn bị bữa trưa cho bọn họ. Vừa nói, miệng vừa lầm bẩm công hiệu của bữa trưa hôm nay. Biện Bạch Hiền xoay người, đem những phong thư kia ném vào thùng rác, sạch sẽ không một dấu vết. Sau đó hắn chắp tay sau ót, dựa lưng vào thân cây đại thụ, bộ dạng thích thú nhìn Kim Thái Nghiên đang loay hoay.

Đột nhiên cảm thấy có cảm giác hạnh phúc, tràn đầy trái tim của hắn. A —- tiểu nữ nhân của hắn thật khả ái nha.

[Editfic | MA | BAEKYEON | Kích tình tuyệt sắc ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ