Qúa khứ

2.1K 149 35
                                    

Tsuyomaru 

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Tsuyomaru 




Gió thổi se lạnh vào mặt nước, Ace giật mình tỉnh giấc, hai mắt lờ mờ như mở to ra, sáng nay lạnh quá! Hình như hôm nay là ngày đầu tiên của mùa đông. Vội vàng chui lên bờ và ngồi ở thành bờ, ngay cả cái đuôi cũng được cậu nhấc lên khỏi mặt nước nhưng sợi xích không đủ dài để cậu làm điều đó, thế nên một nửa cái đuôi của Ace đang ở dưới dòng nước lạnh tái cả ra. Ace hiện cũng chẳng biết giờ là mấy giờ, bình thường thì cậu sẽ ngủ đến khi nào cậu muốn dậy thì thôi. Nhưng mà bây giờ thì lạnh quá. Giống như lúc đó vậy. Thật đáng sợ. 

Law mở cửa, anh không nghĩ Ace dậy sớm như thế. Nhưng nhìn cái bản mặt lạnh run của cậu thì anh đã hiểu lí do. Law nhanh chóng cởi cáo áo khoác mình đang mặc ra mà khoác lên vai cậu. Cái bản mặt tái nhợt khiến anh thấy lo. Ace gần như giựt bắn cả người khi thấy có cái gì ấm áp chạm vào da mình. Lúc cậu quay qua, bản mặt cậu dường như ánh lên nét sợ hãi. Tim Law lúc này như rớt bõn xuống hồ nước lạnh tanh. 

Law nhanh chóng tháo sợi xích ra. Rồi lần đầu tiên kể từ một năm khi Ace đến đây, cậu đã tự động ôm chầm và dụi đầu vào ngực anh như một đứa trẻ con. Ánh mắt đen của cậu trở nên hoang mang trong vô định. Nó giống như là cậu đã trôi vào một thế giới riêng nào đó. Nhưng chắc hẳn cái thế giới ấy không tốt đẹp cho lắm. 

Law nhất bổng Ace lên, cái đuôi cá hơi trơn một chút nhưng không sao. Anh đặt cậu xuống cái giường rộng trong phòng của mình. Chiếc lò sưởi nhanh chóng được bật lên và Law cũng nhanh mà gọi người đi thay nước ấm vào bồn. Ace thì vẫn với gương mặt tái xanh ấy. Anh hiện không biết chuyện gì đang xảy ra nữa. Chỉ biết là cố mà trùm thật nhiều mềm để tăng thân nhiệt cho cậu thôi. Rồi bỗng nhiên cậu níu lấy áo anh, đôi mắt nhìn anh giống như nhìn một thứ gì đó sẽ nhanh chóng vụt mất, cậu hỏi:

-Ê Law, anh sẽ không biến mất chứ?

Law ôm Ace vào người, ít khi nào mà cậu để anh làm vậy, dường như chẳng bao giờ. Nhưng lần này thì để im cho anh ôm. Law trả lời một cách từ từ:

-Ừ, không biến mất đâu!

Cứ như thế thanh âm dần trở nên tĩnh mịt, đến mức Law có thể tiếng nhịp tim đập của cả hai. Ace cũng dần mà thiếp đi trong tay Law. Anh thật sự không biết chuyện gì đã xảy ra nhưng thật sự nó có vẻ không êm thấm lắm. Đặt Ace nằm xuống giường và nhìn cậu ngủ, trông có vẻ thanh bình đến mức đáng sợ. Vẻ đẹp giống như của một người thuộc cõi xa xăm.

Mỹ Nhân NgưNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ