Hủy bỏ nhiệm vụ

3.1K 209 24
                                    

Sáng hôm sau, Okuda, Kayano, Kanzaki lại xách cặp tới trường trong bộ đồng phục thường ngày. Cả ba vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ, nhưng lại không ai nhắc tới hay tò mò tới người nào đã đi cùng mình. Vì nếu nhắc tới, khó tránh khỏi việc lộ bí mật. 

Sau lễ kỉ niệm thành lập trường, mọi thứ lại trở về quỹ đạo của nó. 

"Hôm qua tổ chức khuya như vậy, chắc hôm nay chỉ tới dọn dẹp thôi chứ học hành gì!". Kayano thở dài thườn thượt, đan hai tay lại và vắt ra sau gáy.

"Nhưng nghe Bitch-sensei nói, hiệu trưởng đã thuê gần 30 lao công để dọn dẹp toàn bộ đấy. Nên chắc chỉ mất mấy tiếng là xong thôi!". Kanzaki cười nói, lắc lắc ngón tay trỏ.

"Phải, và tớ vẫn còn rất buồn ngủ đây!". Kayano lấy tay che đi rồi ngáp một cái. "Không biết Bitch-sensei có gửi nhiệm vụ cho bọn mình không đây? Từ hồi ba thanh tra kia tới, việc giao nhiệm vụ ít hơn hẳn, gần như là không có luôn ấy!"

"Sao cậu im lặng vậy, Okuda-san?"

Kanzaki và Kayano cùng quay lại đằng sau nhìn cô gái nhỏ đi chậm hơn họ vài bước, với dáng vẻ suy tư và trầm hơn thường ngày, Okuda gần như không tham gia vào đoạn hội thoại trên của hai cô bạn thân. Đến khi bị nhắc tên mới giật mình tỉnh lại, vội vã xua tay:

"Không...không sao!"

"Thật không đó?". Kayano hơi nheo mắt, độ này...Okuda trông rất lạ. Mặc dù cô ấy là người không giỏi trong bộc lộ cảm xúc, nhưng đây cũng là một yếu điểm chí mạng của Okuda, vì rất dễ bị đoán ra.

"Thật!". Okuda gật đầu lia lịa.

Kayano và Kanzaki nhìn nhau một hồi, rồi mỉm cười chạy lại chỗ cô gái thắt tóc bím kia, cả hai khoác tay mình vào hai bên tay cô, kẹp Okuda ở giữa.

"Rồi, giờ thì luôn song hành nhé!". Kayano nháy mắt tinh nghịch.

Okuda và Kanzaki khẽ gật đầu. Tình bạn của họ đã luôn gắn bền từ khi mới học năm nhất Kunugaoka, nhưng lại càng thân thiết hơn khi được Bitch-sensei phát hiện ra tài năng riêng và thu nạp, huấn luyện thành đồng đội. Nhưng Bitch-sensei vẫn chưa bao giờ nói rõ cho tất cả biết, rốt cuộc cô ấy là ai.

Từ lúc rời khỏi nhà và đi cùng Kayano và Kanzaki tới trường, Okuda vẫn không ngừng suy nghĩ về những việc mà Karma nói với cô tối qua, và đó cũng chính là lí do cô mất ngủ gần như cả đêm.

"Okuda-san, có phải cậu đã từng sống ở 'đó'?"

"Không...tớ chưa từng tới đó bao giờ cả, đó là đâu vậy?"

"Cậu chắc chứ?"

"Chắc chắn!"

"Vậy....hãy quên những gì tớ vừa nói đi, nhé!"

Sau cuộc đối thoại không đầu không đuôi đó, Okuda vẫn không thể quên được ánh mắt thất vọng của Karma. Tại sao cậu ấy lại hỏi như vậy? Liệu cậu ấy có liên quan tới quá khứ của cô? Nhưng tại sao, cô chẳng nhớ được gì vậy?? Ghét thật!

Bíp Bíp Bíp.

Tiếng chuông báo tin nhắn phát ra từ chiếc điện thoại của cả ba làm Kayano, Kanzaki và Okuda hơi giật mình, vội lục cặp lấy ra và không khỏi sửng sốt. Trên màn hình điện thoại của cả ba đều hiển thị một biểu tượng tin nhắn với tên người gửi vô cùng quen thuộc, nhưng bây giờ lại khiến ba người họ không khỏi lo sợ, Bitch-sensei.

[Ansatsu Kyoushitsu] Mèo nhỏ, em là của tôi~Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ