Này nhỏ, hãy đợi đấy!

53 0 0
                                    

Mục: Bạn

xoay hắn lại gằn từng tiếng vào tai hắn:

- Này Nôbita hãy đợi đấy tập ba!

Nói xong tôi chạy vội vào nhà. Hắn vẫn kịp hét lên:

- Xuka, tôi sẵn sàng đợi!

***

Vẫn như thói quen ở thành phố, sáng đầu tiên ở quê ngoại, tôi dậy thật sớm chạy bộ dưới cái se lạnh của buổi ban mai tinh khôi, trong sạch. Đường quê loanh quanh, cây trái xum xuê đan xéo vào nhau đong đưa theo gió nghiêng bóng xuống mặt đường.

Rầm! Nhớn nhác sao tôi đâm sầm vào một gã đi bên đường. Lướt nhìn khuôn mặt hắn: nai quá!

Tôi đàn áp liền:

- Ông là ai ?

Hắn bốp chát lại:

- Tôi là tôi.

Bực mình tôi gắt lên:

- Tôi hỏi ông là ai? Ở đâu tới? Mắt ông để ở đâu mà sao ông cản đường tôi?

Hắn thản nhiên đáp:

- Tôi là tôi, tôi ở đây tới đây, mắt tôi để dưới chân mày và tôi không cản đường ai cả. Còn mắt cô để đâu?

- Ở trên lỗ mũi. Xíííí... - Tôi nạt hắn, định bụng cho hắn một bài học nhưng hắn đút hai tay vào túi quần miệng huýt sáo ung dung bỏ đi.

Cái hành động của hắn làm tôi tức muốn điên lên. Tôi hét theo:

- Này! Hãy đợi đấy!!!
***

- Chào Vân.

Tôi giật mình quay lại:

- Sao ông biết tên tôi?

Hắn cảm thấy khoái chí với câu hỏi của tôi:

- Tất cả mấy đứa nhóc trong xóm này là đồng minh của tôi. Hôm qua tôi đã chi trả cho chúng mười trái xoài tượng để được biết tên nhỏ.

- Xí... Tôi sẽ chi hai mươi trái xoài để chúng nó điều tra tên của ông. - Tôi gằn giọng, hắn vẫn thản nhiên:

- Khỏi đưa chúng nó, đưa cho tôi cũng được, tôi tên là Phong. Vân là mây, mây bay trên trời. Phong là gió, gió dìu mây đi.

- Nhưng tôi không bao giờ đi với ông.

- Còn tôi!...

- Im. Ông không được nói. - Nói xong tôi vọt lẹ. Hắn gọi với theo:

- Này nhỏ, hãy đợi đấy tập hai!

***

Buổi chiều mặt trời ngả bóng xuống ngọn núi xa xa, nắng vàng miền quê rực rỡ. Tôi đang ngồi với mấy đứa em bạn dì xơi hàng chục xoài chấm với nước mắm đường, tê rần chóp lưỡi. Hắn đến lần này không đi một mình mà mang theo cây đàn Guitar gảy từng tứng tưng. Hắn cứ gào lên:

- Bằng lòng đi em về với quê anh - Một dòng sông xanh một dòng nước xanh. Bằng lòng đi em ...

Tôi bực mình quay ra chặn hắn lại:

- Ai cho ông đi ngang đây mà gào lên vậy?

Hắn vẫn thản nhiên:

- Không, tôi đang hát cơ mà.

Tuyển tập về tình yêu học tròNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ