Chương 9 (Phần 2)

1.4K 73 11
                                    

Phần 2:

Natsu trườn lên trên, anh lại tìm đến bờ môi cô, anh dứt khỏi môi cô, khẽ thở dài, Natsu nhìn sâu vào mắt Lucy, một chút buồn thoáng qua trong mắt anh. Anh kéo chăn đắp ngang người cô, cởi trói cho cô và bước ra ngoài.

Những ngày sau đó, anh vẫn nhốt cô trong phòng, không cho cô ra ngoài mặc cho cô có van xin thế nào. Natsu rất hiếm khi vào phòng, chỉ vào khi đem thức ăn cho cô và băng lại vết thương cho cô. Tối đến, anh xem cô như một công cụ thỏa mãn tình dục, hành hạ , đánh đập dù cho cô có khóc lóc, van xin, rên rỉ thế nào. Chỉ sau một tuần, khắp người cô đầy những vết bầm tím, môi cô giờ đây cũng có những vết máu chưa khô do mỗi đêm anh đã thô bạo cắn vào. Cô sợ khi màn đêm xuống, không biết anh lại nghĩ ra kiều hành hạ mới nào. Có đêm, anh trói chặt hai tay cô lại, lấy áo sơ mi nhét vào miệng cô, hay có khi anh bịt hai mắt cô lại rồi đổ một thứ chất lỏng lành lạnh lên người cô mà cô đoán là rượu, rồi từ từ liếm sạch. Cũng có khi giữa môi anh và cô là một viên chocolate hay một viên đá mát lạnh, lưỡi cả hai vờn lấy nhau trong vị ngọt của chocolate, hay một chút gì đó lành lạnh của đá hòa quyện vào hai cái lưỡi nóng ẩm. Anh luôn muốn cô bị đau mà thét lên, anh thô bạo cắn khắp người cô, để lại những vết răng trên làn da trắng mịn. Anh luôn phớt lờ những lời van xin của cô, đáp lại cô chỉ là những cái tát thô bạo , đau điếng. Cơ thể cô như muốn rách toạc ra bởi những cú thúc đẩy điên cuồng của anh , vết thương trên chân phải cô nhiều khi tóe máu do anh quá mạnh bạo. Không chỉ một lần trong đêm, mà những lần thứ n sau đó nữa, cô ngất lịm đi vì đau đớn nhưng anh nào có để tâm......................... Anh không bao giờ nghĩ cho cô, chưa bao giờ.................

Nhìn cô lúc này có khác nào một con chó đâu.

- Natsu Dragneel , tôi....................

Cô không biết mình đã bị anh nhốt bao lâu rồi. Cô bắt đầu một ngày mới trong sự mệt mỏi, cơ thể cô rã rời, vùng kín cuả cô đau rát không gì tả được. Lucy chán nản thở dài, lại thêm một ngày bị giam lỏng trong phòng, sống cuộc sống chẳng khác gì một con chó, một con chó thuộc quyền sở hữu của Natsu Dragneel, sáng thì bị vứt xó, tối đến thì tha hồ để anh hành hạ. Cô cũng chẳng còn đủ sức mà la hét, vùng vẫy nữa. Ngồi một hồi trên giường, Lucy đứng dậy vào phòng tắm rửa mắt, làn nước mát rượi khiến cô tỉnh táo hơn. Cô bước ra, đi ngang cửa phòng ngủ, như một thói quen, cô đứng tần ngần trước cửa rất lâu, tự hỏi anh đang làm gì ngoài đó. Lucy đưa tay, xoay nắm cửa, chắc cũng là một tiếng cạch ngay chốt bị khóa như thường lệ, nhưng không, hôm nay cửa không khóa, ngạc nhiên, cô rụt rè đẩy cửa bước ra,chắc là anh quên khóa cửa. Bên ngoài im ắng, cô do dự hồi lâu, không dám đi đâu vì sợ rằng nếu anh phát hiện cô trốn ra ngoài thì sẽ lại lôi cô vào phòng, đập cô một trận nữa. Lucy đánh liều rời khỏi phòng, cô không muốn suốt ngày bị nhốt trong phòng anh nữa. Cái cảm giác tự do thật là thích, chưa bao giờ cô muốn chạy nhảy như lúc này. Lucy đi khắp nhà, không thấy anh đâu cả, vậy là anh đi rồi .

Natsu đi vắng mấy ngày liền, vẫn thói quen cũ, sau khi dọn dẹp nhà cửa, dọn sẵn thức ăn trên bàn, ngồi đợi anh ở phòng khách, rồi ngủ quên luôn ở đó, cô không muốn sống những chuỗi ngày chờ đợi trong mỏi mòn thế này nữa nhưng liệu cô có đủ can đảm từ bỏ anh, khi mà cô đã trao cho anh tình yêu quá lớn. Cô tự nguyện để anh chà đạp, một phần lỗi là do cô, cô có lỗi khi đã yêu anh.

{Chuyển Ver} [NaLu] Mưa Và MáuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ