Hắn hẹn gặp cô ta ở ngoài quán cafe để giải quyết chuyện hiểu lầm. Lúc cô ta vừa người xuống ghế đã dùng giọng hơi nũng nịu để nói với hắn:
- Anh tìm em có việc gì sao?
Hắn vì vẫn có ấn tượng tốt về cô ta, nghĩ rằng việc mình vứt nhẫn cho cô ta bị một tên nhà báo nào đó nên cũng không trách cô ta, chỉ mỉm cười đáp:
- Chuyện chiếc nhẫn chỉ là hiểu lầm, xin cô đừng ảo tưởng về những thứ đó. Tôi không đính hôn với cô!
Cô ta im lặng một chút rồi dùng giọng hơi lạnh lùng khác hoàn toàn với khi nãy đáp:
- Tôi biết mà, chuyện trên báo chắc là có ai nói tầm bậy thôi.
Hắn gật đầu:
- Thế thì tốt, tôi và bạn gái đang rất hạnh phúc, chỉ hy vọng cô đừng làm gì quá đáng là được.
Cô ta cười lạnh :
- Tôi có thể làm gì hai người bọn anh chứ?
Hắn gật đầu rồi đứng dậy đi về. Cô ta cũng từ từ im lặng ra bắt xe về.
Cạch.... Sau khi đóng cánh cửa , cô ta liền hất hết tất và đồ đạc trên bàn xuống làm cho căn nhà đang yên oành bỗng nghe tiếng loảng xoảng của đồ vật bị rơi vỡ. Tay cô ta không ngừng hất, miệng không ngừng hét:
- Angel, chết tiệt! Tôi thề sẽ phải làm cô đau khổ! Phải làm cô chết trong cái tình yêu chết tiệt đó của cô! Vũ chết tiệt đã giết anh ấy rồi cô có biết không hả!!! Tôi sẽ giết cô, mượn cái tình yêu mãnh liệt đó để giết cô! Cho cái tên Khánh phải đau khổ khi cô chết! Hahahahahaha.....
Ngày 2 tháng 1, sinh nhật nó. Mọi người đều đuổi nó ra khỏi nhà để bí mật tổ chức sinh nhật cho nó, giao rằng phải về sau 5 giờ. Vì vậy nó cứ ung dung đi mua sắm sau giờ làm với tên hầu hạ đi đằng sau xách đồ là hắn. Mặc dù trời nắng chói chang vầ đống đồ không hề nhẹ chút nào nhưng trên khuôn mặt hắn vẫn luôn nở nụ cười hạnh phúc. Không sai, chính là nụ cười hạnh phúc. Đùa à? Dù xách đồ cho bạn gái nhưng cô ấy vẫn luôn khoác tay mình, luôn mỉm cười với mình trong khi nụ cười đó đã rất lâu rồi mình không gặp, đã thế, cô ấy còn quan tâm căm sóc mình, thôi thì khổ một chút cũng đáng!
Nó lên tiếng, giọng buồn cười:
- Anh cười cái gì mà cười mãi thế?
Hắn giật mình, ấy chết, nãy giờ cứ vừa đi vừa cười chắc là mất hình tượng lắm? Đằng hắng giọng hắn lên tiếng cứu vớt hình tượng đang sụp đổ của mình:
- Anh thấy trời đẹp nên cười, không được sao?
Nó bật cười:
- Anh bị sốt đấy à? Trời oi bức thế này mà gọi là đẹp? Em biết anh đang cười chuyện gì mà, thôi thì anh cứ khai ra đi, mắc mớ gì phải mắc cỡ? Nói đi anh cười vì anh đang hạnh phúc?
![](https://img.wattpad.com/cover/77379581-288-k599615.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Fanfic VinZoi_Ver] Tôi Yêu Em! Thiên Thần Của Tôi
RomansaChuyển ver Tình trạng: Đã Hoàn Thành