Chương 2

180 6 0
                                    

Lãnh Tinh co rúm lại ở góc, mặc cho côn trùng không ngừng bò cạnh chân nàng, thân thể đau đớn do bị tổn thương làm cho nàng không cách nào ngủ được, bụng rỗng càng làm nàng khó chịu không thôi. Chỉ là, sau khi nghỉ ngơi nửa ngày, bây giờ nàng cảm thấy tốt hơn nhiều.

Không gian nhỏ hẹp có không dưới trăm người chen lấn, trong không khí phảng phất một mùi hôi chua, trong lao tối đen tới nỗi không thấy năm ngón tay, chỉ có ánh trăng nhàn nhạt từ phía trên chiếu xuống.

Trận động đất khiến cái đảo biệt vô âm tín đã lâu lại xuất hiện, mà nàng cố ý muốn xông vào ngọn núi lửa kia, phá hỏng sự yên tĩnh của tổ tiên vạn năm trước, bị mang về thế giới vạn năm trước để trừng phạt. Đây chỉ là trước mắt, là lý do tốt nhất Lãnh Tinh có thể nghĩ đến để giải thích cho việc tại sao nàng bị kéo về thời không vạn năm trước.

Nhưng đến bây giờ, nàng vẫn rất khó tin tưởng nàng thật sự đã trở về quá khứ.

Tất cả điều này hoàn toàn không có căn cứ khoa học . Nhưng hiện tại hoàn toàn chính xác là nàng đang đứng trên mảnh đất này vạn năm trước mà... Khi mà nham thạch nóng chảy của núi lửa còn chưa bao phủ mặt đất xinh đẹp mà, nàng không thể không tin tưởng.

Nghĩ theo hướng tích cực, cuối cùng nàng đã có thể đích thân điều tra nguồn gốc Lãnh thị, nhưng mà nàng có một loại dự cảm là nàng mãi mãi không thể trở về hiện đại.

Nhưng trước mắt có một mối nguy đang chờ nàng, nàng bị người dân của quốc gia này hiểu lầm thành kẻ xấu được những quốc gia khác phái tới để làm nhiễu loạn sự bình yên của thần linh.

"Ngươi không ngủ sao? Ngày mai còn có việc cho ngươi làm, ngươi tốt nhất nên nhân lúc trời còn chưa sáng nghỉ ngơi một chút. Người nào vừa đến cũng mất ngủ giống như ngươi, sau một thời gian dài tự nhiên sẽ tốt hơn." Một nữ nhân nói với Lãnh Tinh, dứt lời lại xoay người đưa lưng về phía Lãnh Tinh tiếp tục giấc ngủ của mình.

Ngôn ngữ của thời đại này rất giống Anh ngữ, nhưng một số âm tiết có chút kỳ lạ, nhưng đại khái nàng nghe hiểu được."Vì sao các ngươi bị bắt vào nơi này?"

"Chúng ta là tù binh."

"Xin hỏi. . . . . ."

"Đừng hỏi, mau ngủ đi, những nam nhân kia không dễ ứng phó ."

"Cái gì mà nam nhân?" Lãnh Tinh nghi ngờ hỏi.

"Binh sĩ nước Hỏa Ma, nữ nhân bên trong ngục tối đều là quân kĩ, bao gồm cả ngươi."

Quân kỹ? Lãnh Tinh nghe vậy, gần như á khẩu không trả lời được. Nam nhân đôi mắt màu xanh lại đối xử như vậy với nàng, mặc dù nàng phạm tội tày trời, hắn cũng không có tư cách bắt nàng trở thành đồ chơi của người khác!

Lãnh Tinh bò từ từ đến cửa ngục nhìn về phía binh sĩ gác cửa nói: "Cầu ngươi, ta muốn gặp cái người có đôi mắt màu xanh." Lãnh Tinh nói rất nhỏ, nhưng trong ngục tối yên tĩnh, Lãnh Tinh vẫn khiến cho hơn phân nửa người bên trong ngục tối chú ý, cũng rất nhiều người nâng lên thân thể mệt mỏi nhìn chắm chằm vào Lãnh Tinh.

Hoàng Hậu Hỏa MaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ