Chương 3

173 7 0
                                    

Vết thương trên người làm Lãnh Tinh nằm trên giường khoảng một tuần. Một tuần sau, màu da Lãnh Tinh từ từ chuyển thành màu hồng nhạt, vết thương ở lưng tuy vẫn chưa khỏi hẳn, nhưng cơ bản tình hình khôi phục khá tốt.

Ở nơi này một tuần, Tát Tư đã đến thăm qua nàng mấy lần, nhưng thời gian rất ngắn cũng không vui vẻ gì, quan niệm của hắn vừa cố chấp lại vừa tàn bạo thường làm nàng buột miệng mà mắng hắn. Nàng nhìn ra được hắn cơ bản không phải cam tâm tình nguyện tới thăm nàng, chỉ vì lý do có chút kỳ quái chính là nàng là Hỏa nữ. Không muốn thăm thì đừng tới, nàng còn cầu nguyện hắn không nên tới.

Đêm hôm đó, nàng cởi quần áo ra để cung nữ đổi dược thì Tát Tư không hề báo trước, cứ như vậy nghênh ngang đi vào phòng của Lãnh Tinh, nàng giận đến hầm hừ muốn hắn rời đi, kết quả người rời đi không phải hắn, mà là thị nữ bị hắn đuổi đi.

"Ngươi không thấy dược của ta còn chưa có thay xong sao? Ngươi rời đi một chút được không?" Thuốc vẫn còn một lớp lại một lớp ở trên lưng, Lãnh Tinh vô dụng nằm sấp ở trên giường, chỉ có thể giận đến nắm chặt cái chăn.

"Ngươi rốt cuộc là từ đâu tới! ?" Tát Tư vừa mở miệng chính là không vui rống to, Lãnh Tinh sợ hãi trừng lớn mắt.

Tất cả mọi người đều cho rằng nàng là Hỏa nữ trong truyền thuyết của nước Hỏa Ma, tất cả đại thần đều đề nghị hắn cưới Hỏa nữ làm Hậu. Hắn cơ bản không cần cái quỷ gì Hoàng hậu, khi nào còn nghi ngờ thân phận của nàng thì không có khả năng hắn cưới một người không rõ lai lịch, hơn nữa nữ nhân này xuất hiện quá đột ngột.

Thấy nàng không trả lời, Tát Tư giận dữ ngút trời đi về phía Lãnh Tinh đang nằm lỳ ở trên giường, đợi đến khi Tát Tư đến gần, Lãnh Tinh lập tức ngửi được mùi rượu khó ngửi ở trên người hắn.

"Ngươi uống rượu." Lãnh Tinh né tránh bàn tay đang duỗi ra của Tát Tư.

"Ta không có say. Trả lời ta, ngươi tới từ nơi nào?"

Tát Tư kéo cái chăn đắp trên người Lãnh Tinh ra, từ trên giường kéo nửa thân trần của nàng lên, một cánh tay dùng sức nắm vai của nàng, một tay khác dùng sức ghìm chặt hông của nàng, làm Lãnh Tinh đau đến giãy giụa nói: "Buông ta ra, ngươi đang làm cái gì vậy?"

Tát Tư một phát bắt được bộ ngực lộ ra ngoài của Lãnh Tinh, lại ác ý dùng sức xoa nắn.

"Ngươi buông ta ra!" Lãnh Tinh sợ hãi chân đá lung tung đồng thời lớn tiếng thét chói tai.

Có một khắc, Lãnh Tinh gần như tránh thoát sự kiềm chế của Tát Tư bò đến dưới giường, nhưng rất nhanh lại bị hắn kéo về trên giường đè ở phía dưới.

Cuối cùng Lãnh Tinh cũng không khống chế được sự sợ, nước mắt tràn mi.

"Đừng không trả lời câu hỏi của ta, ta là Vương của nước Hỏa Ma, lời của ta chỉ nói ra một lần, ngươi phải nghe theo, hiện tại nói cho ta biết ngươi tới từ nơi nào?"

Lãnh Tinh thanh thanh cổ họng, cố gắng soạn ra một chuyện xưa hợp lý "Từ khi có trí nhớ tới nay, ta vẫn sống lang thang, không có chỗ ở cố định, không có cha mẹ, ta không phải người nước Hỏa Ma, cũng không thuộc người nước Chích." Nàng không thể để cho Tát Tư biết nàng đến từ tương lai, nàng không hề tồn tại trong lịch sử nước Hỏa Ma, nên nàng không thể thay đổi lịch sử.

Hoàng Hậu Hỏa MaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ