Chap 7.

871 67 4
                                    


''Kẻ dại khờ là tôi 

  Em như đang điều khiển con người tôi

  Em là gì...?

  Mà cứ khiến tôi vô thức....''

=====================================

''Em cần tôi...?

  Hay tôi mơ tưởng..?

  Giấc mộng chăng...?

...Chi là mơ thôi...

=====================================


Hiện tại thì bây giờ chỉ còn Momo và cô gái bị bệnh nằm trong phòng kia thôi,

Momo lo lắm, cô không biết phải làm sao, cứ đứng ấp úng, đi vào hay là cứ đứng yên ở đây? Bao nhiều suy nghĩ cứ trà trộn trong đầu Momo

Sao một hồi tranh cãi với bản thân, Mô ngâu cũng quyết tâm lấy hết can đảm bước vào phòng Mina, cô đi nhẹ nhàng vì sợ Mina sẽ tỉnh giấc, hé cửa thì thấy Mina đang nằm ngủ ngon lành, cô hở môi, mắt cô bây giờ chỉ có Mina nằm gọn trong đó

''Em ấy ngủ cũng đáng yêu'' #^0^# Momo pov

Nhưng nhớ lại sự tình ngày hôm qua, Momo chợt nhói nhói trong lồng ngực, cô khép cánh cửa lại. Bước vào lấy một cái khăn, Momo đun nước lên, trong lúc ngồi đợi nước sôi, Momo lôi điện thoại ra mà lướt. Momo cắm đầu vào màn hình mà cười ngẩn ngơ, là đang xem hình Mina, cô nhìn từng tấm ảnh Mina up trên IG, từng hình ảnh đều được ghi vào trong tâm trí,...

Nước cũng đã ấm dần, Momo nhẹ nhàng bước vào phòng, đặt cái bình đựng nước xuống bàn, nhúng khăn vào, Momo nhẹ lau nó lên vầng trán của Mina, Momo đã cố tình lau thật nhẹ nhàng nhưng Mina vẫn tỉnh giấc

Mina mơ mơ màng màng nheo mắt, cái em nhìn được là nụ cười ấm áp của Momo đầu tiên. Mina cảm thấy trong lòng đang rất mệt mỏi nhưng sau khi nhìn được nụ cười ấy, lòng lại vô cùng khó tả, em dùng tay ngồi dậy khó khăn, Momo nhẹ tới bê em dựa lưng vào tường,

Momo vẫn tiếp tục lấy khăn lau cho em, vẫn cứ ân cần thế, đâu biết rằng em đang nhìn cô say đắm, Mina ngượng chín mặt, Momo đang chăm sóc cho em, thật khó kiềm nén sự hạnh phúc

-Chị không cần lo cho em đâu, em ổn rồi- Mina nắm nhẹ vào cổ tay Momo, giọng khàn khàn 

Momo từ tốn sờ tay vào trán Mina, thở một hơi dài, mắt lim dim đưa nhìn cô gái kia

-Em còn sốt đấy!- Momo nhìn Mina với ánh mắt không gì là hài lòng

Momo chẳng để em nói lời nào, đi ra ngoài, dọn dẹp đống đó sau khi lau xong cho Mina.

Momo đem nước vào cho Mina, thật là chu đáo, Mina đang cảm thấy cảm kích vô cùng cái con người này, nói về độ chăm sóc thì Momo không thua kém Jungyeon, nhưng Momo thì lại luôn quan tâm nhưng không nói, cái con người thật là...đáng kính

 Mina uống ngụm nước một hơi, nằm ngủ mà môi đã khô đi rất nhiều rồi, Momo- cái con người tỏ ra không quan tâm kia trong lòng xót vô cùng, em bệnh sốt nặng mà...

[TWICE] [MOMI] Đồ Hèn NhátNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ