Vệ Thần cho xe dừng lại, chợt xoay người cùng bả vai Viên Lai Lai lại, dịu dàng nói: "Lai Lai, em muốn ăn gì?"
Viên Lai Lai sửng sốt, hắn nãy giờ không phải vẫn đang nói chuyện điện thoại sao? "Dù sao hôm nay anh mời, anh muốn ăn cái gì cũng được."
"Yên tâm, anh đương nhiên vẫn muốn mời em bữa này, nhưng mà anh vẫn muốn biết em muốn ăn cái gì."
"Tôi muốn ăn tôm tươi, bào ngư, còn có xoài, nghe nói gần đây mới ra một món mới, Thất Tinh yêu được làm bởi bánh mì , hôm nay chúng ta nhất định phải thử món đó!!!!" Nếu hắn có thành ý muốn mời cô như vậy, cô tuyệt nhiên không cần khách sáo tiết kiệm tiền giúp hắn nữa.
"Được, em muốn ăn cái gì, chúng ta liền ăn cái đó." Vệ Thần cố tình nhấn mạnh hai chữ "chúng ta", như cố tình nói cho người nào đó xung quanh nghe. "Nhưng mà chẳng phải Thất Tinh yêu không phải chỉ dành cho những cặp tình nhân cùng đi ăn sao? Chúng ta......."
Chưa nói dứt câu, hai người đều bị hù doạ bởi giọng nói truyền trong điện thoại truyền ra, Vệ Thần nhíu mày, "Chúng ta bây giờ đang chuẩn bị đi ăn." - Trong lời nói không khỏi kèm theo một tia giảo hoạt.
Hai người vừa ngồi vào chỗ chưa được 10 phút, điện thoại của Viên Lai Lai liên reo, cô nhân tiện nhấc lên, liền nghe được giọng nói tức giận của Hình Diễn, "Viên Lai Lai, hiện tại bây giờ đã mấy giờ rồi? Tại sao vẫn chưa trở lại đi làm?"
Viên Lai Lai giật mình, liền liếc nhìn chiếc đồng hồ nhỏ nhắn xinh xắn trên cổ tay mình, " Hiện tại bây giờ mới 12:40pm nha, chẳng phải 2:00pm mới trở lại làm việc sao?"
"Nội quy đã thay đổi!!! Từ bây giờ, một giờ phải quay trở lại làm!!!"
"Oáp, em sao lại không biết điều đó? Bị thay đổi lúc nào thế?" Một khi muốn thay đổi điều gì đó, công ty nên thông báo trước nha, tại sao chính cô đây chẳng nhận được bất kì thông tin nào là sao =.="
"Mới được thay đổi ngay lúc này!!" Hình Diễn nửa uy hiếp nói, "Hiện tại cách giờ làm việc còn 20 phút, hy vọng em vẫn có khả năng trở về đúng giờ."
Viên Lai Lai ngây ngốc nhìn điện thoại của mình, liếc nhìn lại đồng hồ trên tay mình, không tới một giây sau liền bật dậy chạy như bay về hướng cửa, thật không may cánh tay lại bị Vệ Thần giữ lại, "Em cứ như vậy mà chạy về hay sao?"
Viên Lai Lai cố gắng rút cánh tay mình ra khỏi Vệ Thần, "không còn thời gian nữa, anh hãy mau buông tay ra!!!!!"
Lúc này, Viên Lai Lai và Vệ Thần liền trở thành hai diễn viên chính trước mặt nhiều người, phục vụ bất ngờ liền ba chân bốn cẳng chạy tới chào tạm biệt, "Rất xin lỗi đã để hai vị đợi lâu, xin đi thong thả." Lời cô phục vụ chưa dứt liền không thấy bóng dáng hai vị khách "thân yêu" đâu cả.
Hai người vội vã cắm đầu cắm cổ chạy tới phòng làm việc, đang đi ra thang máy, Viên Lai Lai đúng lúc giơ tay lên nhìn đồng hồ, "ahaha, mới 12 giờ 58 phút thôi!" Nói xong liền cùng Vệ Thần hướng bàn làm việc của cô mà thẳng tiến.
Vừa đặt mông xuống chiếc ghế thân yêu của mình đồng thời lôi phần cơm đang ăn dở lúc nãy thì cửa phòng bất ngờ bị mở toang. Viên Lai Lai tò mò ngước lên liền bắt gặp ánh mắt lạnh như băng của Hình Diễn lạnh lùng liếc nhìn Vệ Thần, sau đó di chuyển ánh mắt đó lên người Viên Lai Lai, "Viên Lai Lai, vào phòng tôi một lát!"
Viên Lai Lai vừa nhăn vừa nhó lê lết thân mình vào văn phòng, liền thấy Hình Diễn lạnh mặt đứng ở một bên, theo bản năng, cô liền xoay người như muốn chạy trốn. Bất chợt, chiếc eo thon thả của cô bị Hình Diễn nhẹ nhàng ôm lại, cánh cửa liền một cú đá mạnh mà đóng lại. Sau một lúc, thân thể cô liền an toạ trên ghế sa-lon, tim đập thình thịch lo sợ, đôi tay như bản năng nhanh chóng che ở ngực rồi bất giác lên tiếng, "Anh muốn làm gì?"
Hình Viễn khoé mắt như rút gân, tức giận nói, "Yên tâm, anh đối với Thái Bình công chúa không có hứng thú."
Viên Lai Lai sửng sốt, liền phát hiện mình bị hắn xem thường, "Anh cũng yên tâm, tôi đối dạng nam nhân như anh cũng không cảm thấy có hứng thú gi!"
Hình Diễn đột nhiên giương mắt nhìn cô, ánh mắt cực kì phức tạp, hồi lâu mới lên tiếng, "Em thích Vệ Thần?"
Viên Lai Lai vung tay một cái, "Làm sao có thể như thế!!! Thầy cứ yên tâm, em làm sao dám giành nam nhân của thầy giáo mình cơ chứ :v.
Ánh mắt Hình Diễn càng trở nên phức tạp, anh cuối xuống lấy hộp đựng "Thất Tinh Yêu" đẩy về phía cô, "Ăn đi"
Liếc nhìn một cái, Viên Lai Lai bây giờ mới phát hiện ra nguyên một hộp lớn đựng "Thất Tinh Yêu" ở trước mặt mình, miệng kinh ngạc mở to đến nỗi cằm sắp đụng xuống sàn nhà (editor: =.="), mấy đồ này là từ đâu ra nha? Sẽ không phải là do vị hôn thê của hắn mang tới chứ? Ngay sau đó, trong lòng cô liền có cảm giác thông cảm cùng tiếc rẻ cho Tư Ninh, "Thầy Hình, Tư tiểu thư thật sự yêu thầy nhiều nha."
Nhìn nhìn qua món ăn trên bàn, nhìn lại biểu tình của Viên Lai Lai, Hình Diễn liền nhìn ra trong lòng cô đang nghĩ gì, liền nói, " Đem những thứ này về ăn hết đi, không ăn hết sẽ bị trừ lương!!!" (editor: chết chị Lai Lai =))))) nhìu thế này thì chị ăn đên sáng mai cũng không hết *ôm bụng cười*...... Viên Lai Lai: *liếc*...*cầm dép*..... Editor: *tái mặt* hì hì chị bớt giận.... em quay trở lại liền *dzọt*)
"Tôi......." Có lầm hay không nha!!!! Nguyên đống này ít nhất là 20 hộp Thất Tinh Yêu, mà mỗi hộp lại có tận hai cái, cô một mình làm sao có thể sử lí hết nguyên đống này đây!!! Nhưng mặt khác, cô cũng tuyệt đối tin tưởng, một khi Hình Diễn nói là sẽ làm được. Do đó, cô liền cười cười miễn cưỡng nói, "Thầy Hình, mới vừa rồi em đã mua đồ ăn bên ngoài rồi, em như vậy làm sao có thể lấy đồ vợ thầy chuẩn bị cho thầy chứ."
Sắc mặt Hình Viễn liền xám xịt, lạnh lùng, nhàn nhạt giương mắt nhìn cô, "Em có thể lựa chọn trừ tiền lương, cũng có thể lựa chọn mua đồ ăn bên ngoài mang về."
"Em........"Cái người đó ăn cái gì mà tính tình lại thích ép buộc người như vậy chứ!!!!
"Em ăn hết, tiền lương sẽ tăng một phần ba." Hình Diễn mặt không biến sắc lại nói.
Viên Lai Lai vốn là đang xót xa cái dạ dày nhỏ bé của mình, nhưng khi nghe Hình Diễn nói như thế, tâm tình đang xuống dốc đột nhiên hào hứng hẳn, cũng vuốt vuốt cái bao tử mình, "Được, em ăn!"
Há miệng thật to rồi ngoạp một miếng thật lớn vào bánh Thất Tinh Yêu, chỉ trong vòng mấy phút mà cô đã ngốn liền hết ba bốn cái vào bụng, loại bánh này vừa ngọt ngọt lại vừa ngan ngán, nếu chỉ ăn vài miếng là được rồi, còn ăn nhiều như thế này sẽ rất buồn nôn, nhưng trong lòng cô lại nghĩ, nếu hy sinh dạ dày của mình mà ăn hết đống này thì sẽ có một cọc tiền thật dày đang đợi cô phía trước, cho dù là buồn nôn, cô đây cũng ráng chịu đựng. Ăn vừa nhanh lại nghiêm túc, ăn đến cái thứ mười, cô thật sự không nuốt nỗi nữa, toàn bộ bị ngán lại trong cái miệng bé nhỏ của mình, đau thương liếc nhìn Hình Diễn một cái, giống như thấy hoa hoa xanh biếc của tờ tiền nhân dân tệ trong tay mình từng tờ từng tờ một biến mất.
Hình Diễn đưa cô ly nước, "Ăn không vô nữa cũng không cần cố gắng tiếp tục."
Viên Lai Lai với cái miệng đầy ấp thức ăn, với lấy ly nước Hình Diễn đưa cho vội vàng uống, thật vất vả lắm mới đem được hết mấy miếng bánh đó nuốt xuống được, rồi ho khan hai tiếng, "Không được, buổi sáng anh nói tiền lương của em tăng gấp va, lời như vậy em đây một tháng có thể được ít nhất là năm con số trở lên, ăn những thứ này có thể lại được tăng thêm một phần ba, có it nhất ba bốn ngàn!"
Hình Diễn không vui, "Em cần nhiều thế lắm sao? Nếu không đủ, có thể hỏi rồi lấy của anh mà dùng."
Viên Lai Lai kỳ quái liếc hắn một cái, lấy thêm một cái bánh bỏ vô miệng mình, "Em đây chỉ là học sinh của anh, như thế nào có thể lấy tiền của anh mà dùng?"
Hình Diễn cười nhạo một tiếng, "Em gặp qua thầy giáo nào mà cùng học sinh của mình lên giường hay chưa?"
Viên Lai Lai không chốn dung thân, năm đó là do cô uống say, cũng không phải là cố ý vô lễ với hắn, hắn còn dựa vào đó mà bám lấy cô không tha, thật là oan uổng quá nha. Nghĩ đến hắn đây kế tiếp nhất định sẽ yêu cầu muốn cô có trách nhiệm với hắn, cô như thế liền im lặng cuối đầu không nói một lời, ép mình không được nghe lời của cái người trước mặt nói.
Trầm mặt một hồi, Hình Diễn bắt được cánh tay cô đang cầm Thất Tinh Yêu, "Đủ rồi, đừng ăn nữa"
Nghiêm túc ngầng đầu lên nhìn anh, "Là thầy nói không muốn em ăn đấy nhé, mới vừa rồi thầy nói sẽ thêm tiền lương, lời nói đó có còn hiệu lực không?"
Hình Diễn liền đem những miếng còn lại bỏ vào túi xách rồi đưa cho cô,
"Mang về nhà ăn đi."
......... Như vậy còn tốt hơn là để cô ăn ngấu ăn nghiến tại nơi này, cô Viên Lai Lai cũng thề trong với lòng rằng, trong vòng một tháng cũng không muốn đụng ăn thứ bánh này lần nào nữa, Hình Diễn nhìn thấy vẻ mặt cô đang nghiến răng nghiến lợi oán thù anh thì tặng cô thêm một câu, "Nhớ lục lại video đó."
Mặt của Viên Lai Lai hoàn toàn mất sức sống, sụp đổ không thương tiếc, "Nếu sư mẫu mà biết thầy đối xử như vậy với em, sư mẫu sẽ càng thêm đau lòng."
"Nói thêm một câu nữa là ăn thêm một hộp"
..............
Viên Lai Lai yên lặng xách hết toàn bộ hộp Thất Tinh Yêu còn dư lại trở lại bàn làm việc của mình. Cô còn chưa an toạn xuống chỗ yêu quý của mình, "bà cô già" liền ôm một chồng "Nhất Đại" văn kiên quăng thẳng lên bàn cô một cái "Rầm", chỉnh lại mắt kiếng, sắc mặt cao ngọa nói, "Hãy kiểm tra đối chiếu lại những văn kiện này xong vào buôi chiều nay, từng bản văn kiện này là hơn ngàn vạn hóa đơn, cô nhất định không định phải kiểm tra tất cả lại không còn lỗi nào, nghe rõ chưa?"
Viên Lai Lai theo bản năng gật đầu, mù quáng nhìn chồng văn kiện trên bàn mình, những thứ đồ này, cô thật sự không biết ý nghĩa của những từ ngữ đang dùng trong những văn kiện này.
Chỉ phần đầu tiên trong tờ văn kiện đầu đã chiếm cô hai giờ đồng hồ để nhìn, lúc bốn giờ, bất chợt điện thoại vang lên tiếng gà gáy, theo thói quen cầm điện thoài lên nhìn, là một tin nhắn từ một số nào đó lạ hoắc mà cô không biết.
"Cô đang làm gì?"
Một câu nhắn tin rất đơn giản, nhưng Viên Lai Lai nhìn mã số, cô vô cùng xác đinh rằng cô không biết chủ nhân số điện thoại này là ai, nên cô cứ nghĩ rằng người đó nhầm số nên cũng phớt lờ làm ngơ cũng không nhắn hồi âm lại.
Nhưng chỉ trong một thời ngắn sau, chiếc dế yêu của cô lại vang lên, lần này lại là trực tiếp gọi vào máy cô, "Cô đang làm gì thế?"
"Anh là ai? Tại sao lại gởi tin nhắn rồi gọi điện thoại, tôi với anh biết nhau sao? So với thịt bò bít tết còn thân hơn sao?"
Người bên kia điện thoại khẽ cười một tiếng, "Buổi trưa còn ăn cơm của anh, buổi chiều đã không nhận nợ rồi hả?"
Viên Lai Lai sửng sốt, là Vệ Thần? Ngay sau đó lại nghĩ đến đồ ăn hắn mua về bị Hình Diễn nhẫn tâm một không hai lời liền quăng ngay vô sọt rác, cô lập tức cảm thấy chột dạ lên tiếng, "Haha, hôm nào tôi mời anh lại, nhất định nhất định."
"Ngày nào đó?" Vệ Thần không chút khách khí nào hỏi ngược lại Viên Lai Lai.
..........Làm một thư ký đã quá mệt mỏi rồi, còn phải đóng tiền mướn phòng, con vay xe của ngưởi ta nữa, cô liên một cái nổi giận, buồn bực không nói lời nào.
Vệ Thần cũng lơ đễnh, giọng nói trâm thấy mà khàn khàn, giọng nói từ ống nói bên kia truyền tới, "Có phải hay không làm thư ký của Tồng Tài rất rãnh rỗi nhàn hạ?"
Viên Lai Lai sửng sốt, "Làm sao anh biết?"
"Đơn giản thôi, dùng logic để đoán một một chút suy nghĩ của em, đồng thời kết hợp với trí thông minh của anh, nên đã kết luận như vậy"
"Lời này của anh nghe thế nào cũng giống như đang châm chọc tôi thế hả?"
"Bởi ý tứ của nó vốn chính là đang châm chọc nha"
......................
"Hình Diễn cho em làm gì?" Vệ Thần lại hỏi.
"Liên quan gì tới anh!" Viên Lai Lai có chút tức giận, cô có chỗ nào ngốc đâu, cô chính là bị những người này bảo cô ngốc thôi.
"Cái gì cơ?" Vệ Thần nghe ra được cô có chút tức giận, "Anh vốn chỉ muốn hỏi em có cần anh giúp một tay hay không thôi, xem ra anh chính là tự chính mình đa tình rồi."
"Đừng....đừng...đừng.." Viên Lai Lai cố điều chỉnh lại giọng nói của mình cùng tặng kèm thêm nụ cười, "Tôi đã xem những văn kiện này đã hai giờ đồng hồ liền rồi mà xem vẫn không hiểu gì cả, anh có thể giúp thôi ngay giờ không? Nó rất khẩn cấp nha."
"Thế em sẽ cảm ơn anh như thế nào?"
Viên Lai Lai tức giận, cái người này thế nào mà cứ hễ động tí là muốn cô cảm ơn? "Bán rẻ tiếng cười không bán thân, anh nói đi, anh muốn gì?"
"Mời anh ăn cơm, " lại ăn cơm!!!!!! Lai Lai trong lòng tức giận mắng hắn, bên ngoài lại nói, "Nếu anh có thể giúp, tôi sẽ phụ trách mua thức ăn xem như là cảm tạ anh, như thế nào?"
Hắn thật sự giúp cô sao? Giờ phút này Viên Lai Lai cũng không kịp truy xét những điều này nữa, "Cứ quyết định như vậy đi, tôi hiện tại sẽ đem những chồng tài liệu này đưa xuống cho anh, mà anh ở lầu mấy?"
"Lầu 38." Vệ thần cũng không quên nhắc nhở, "Nhớ rằng hãy đưa một nữa văn kiện trước, làm xong rồi anh sẽ gọi, em xuống lấy, đồng thời mang một nửa kia xuống, nếu không sẽ bị người khác phát hiện."
Viên Lai Lai trầm mặt nói, "Tôi mà ngốc như vậy sao?"
Thời gian rãnh rỗi còn lại Viên Lai Lai liền chơi đánh bài offline trên máy tính, thời gian liền trôi qua rất nhanh. Vệ Thần quả nhiên không chịu để cô yên tĩnh, không đến một canh giờ sau (Editor: 1 canh giờ ta nghĩ tương đương khoảng 2 tiếng đồng hồ) liền đem toàn bộ đống văn kiện kia giải quyết hết, thời điểm cô lết thân cô xuống tầng 38 để mang đồng văn kiện đó lên, anh ta cũng không quên nhắc nhở cô nhớ mời anh ta bữa cơm tối nay, con người này thật đáng ghét mà, gia cảnh giàu có như thế mà cũng keo kiệt tính từng ly từng tí với cô.
Trước giờ tan làm, Vệ Thần đúng lúc tới phòng làm việc đón cô trong ánh mắt hâm mộ của mọi người.
Vì vậy, danh tiếng Viên Lai Lai nhất thời trong công ty nhanh chóng liền bị gắn cái danh hiệu không đâu, nào là "bình hoa bám lấy đàn ông", "dựa vào quan hệ với Vệ Thần thuận lợi thăng quan tiến chức, cái gì cũng không biết làm, con người chỉ biết rãnh rỗi ngồi đó mà chờ lãnh lương!!!!"
BẠN ĐANG ĐỌC
Thú Nam Và Tiểu Bạch
Humor- Tóm tắt truyện: Truyện Thú Nam Và Tiểu Bạch là một câu chuyện hài hước giữa tình yêu thầy trò. Với phần giới thiệu ban đầu gây sự chú ý tò mò. Nữ chính là Viên Lai Lai vì một lý do nào đó đã nói lời chia tay, nhưng đó chỉ là lời ngoài mặt để k...