NHIỆM VỤ KHÔNG XONG RỒI
Chịu giáo huấn, Thẩm Thanh Thu sau đó càng cẩn thận, cả đường chừa cái mặt ra, bình an vô sự, cuối cùng chịu đựng được đến Song Hồ thành.
Tòa thành này mặc dù không lớn, nhưng cũng coi như phồn hoa. Họ tiến vào nhà của Trần lão gia ở thủ phủ thành, cũng là người đã chủ trì phái người lên Thương Khung Sơn phái xin giúp đỡ. Hai tiểu thiếp chính phòng yêu dấu của Trần lão gia đều chết thảm dưới tay Bác bì khách nên lão ngàn ngóng vạn mong Thẩm Thanh Thu tới.
Lão vuốt ve bàn tay nhỏ bé như bạch ngọc của tiểu thiếp phòng tam mỹ miều, thở ngắn than dài với đoàn người, lão lệ tung hoành.
"Tiên nhân nhất định phải làm chủ cho chúng ta a! Hiện giờ ta không dám để Điệp nhi rời khỏi ta một chút nào, sợ nàng cũng sơ ý một cái, để yêu ma quỷ quái thiên sát kia hại chết."
Một cỗ khí tức nhân vật NPC nồng đậm làm cho da mặt Thẩm Thanh Thu run rẩy.
Hắn một chút cũng không thích xem lão nhân sáu mươi tuổi cùng tiểu cô nương mười mấy tuổi ở trước mặt khanh khanh ta ta!
Cũng may Thẩm Thanh Thu là cao nhân, gặp qua loa xong, rất cao lãnh đi vào trong phòng, chỉ để lại Minh Phàm hàn huyên với Trần lão gia. Cao nhân đúng là có đặc quyền, cao lãnh đủ kiểu, người bên cạnh cũng không dám nói gì. Càng cao lãnh càng có ánh mắt kính ngưỡng vây quanh.
Ninh Anh Anh gõ cửa tiến vào, ngọt ngào mà nũng nịu: "Sư tôn, Anh Nhi muốn đi ra ngoài chợ một chuyến. Sư tôn có muốn đi theo ta không!"
Thẩm Thanh Thu đang đưa lưng về phía nàng, bày ra một quyển trục ngoái đầu nhìn lại, chuẩn hình tượng phần tử trí thức hoàn mỹ, thản nhiên nói: "Nếu Anh nhi muốn ra ngoài đi dạo thì tìm các vị sư huynh sư đệ đi với ngươi là được. Trước khi đối phó Bác bì khách, vi sư còn có chuyện phải làm."
Nàng sẽ tìm ai đi cùng, Thẩm Thanh Thu còn không rõ ràng sao?
Thẩm Thanh Thu khổ cũng khổ chết rồi. Chẳng lẽ hắn không muốn đi ra ngoài chơi? Trước đó buồn chán ở trong trúc xá của Thanh Tĩnh Phong, mỗi ngày giả bộ sư tôn văn nghệ cao ngạo, không dễ gì xuống núi, còn bị hệ thống dùng lý do "Tính cách của 'Thẩm Thanh Thu' ban đầu thích yên tĩnh, không muốn đến nơi đông người xem náo nhiệt" nhốt hắn ở trong phòng. Ngay cả ngồi xuống hắn cũng không muốn giả bộ, nằm ở trên giường một bộ dáng giả bộ một lát nữa sẽ chết, bắt đầu nghiêm túc cân nhắc làm sao đối phó Bác bì khách.
Căn cứ quy luật tổng kết của chín lần gây án trước kia, Bác bì khách luôn chọn lựa nữ tử dung mạo trẻ trung xinh đẹp để xuống tay. Cho nên trong Song Hồ thành, phàm là người có nữ nhi, kiều thê, mỹ thiếp, vừa đến ban đêm đều đóng chặt đại môn. Mặc dù như thế cũng không ngăn được Bác bì khách đi đến tự nhiên.
Sau khi mặt trời lặn, Minh Phàm vào phòng bẩm báo với hắn tất cả sự việc tra xét được.
Cuối cùng cũng có người tìm hắn nói chuyện. Trái tim của Thẩm Thanh Thu tịch mịch nửa ngày cuối cùng cũng bình ổn: "Đi chỗ khám nghiệm tử thi rồi?"
BẠN ĐANG ĐỌC
Trùng Sinh Chi Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Phản Diện
RandomSư đồ luyến, sư đồ luyến, sư đồ luyến a~ Ngược muốn chết mà cũng rất ngọt nha~